Vì câu nói bất ngờ của bác Trần tối qua, Khương Ngâm sợ đối phương phát hiện ra việc mình lén lút làm thêm cho công chính, nên hôm nay cậu cố ý đến muộn một chút.
Trong nguyên tác không hề có tình tiết này. Ngày đầu tiên công chính đến trấn Tiểu Hà, hắn hành động vô cùng phô trương, từng chiếc từng chiếc rương châu báu được khiêng vào nhà, đẹp đẽ quý giá không đếm xuể, thu hút vô số dân chúng qua đường đến xem, và bia đỡ đạn nhỏ đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Những vật báu rực rỡ muôn màu kia đã thật sự hấp dẫn ánh mắt bia đỡ đạn, cậu mơ màng ngắm nhìn chúng, để rồi bắt gặp con người sẽ khiến cả cuộc đời sau này của mình chìm trong tra tấn và thống khổ mãi mãi —— công chính Quý Linh Lang.
Nam nhân khẽ phe phẩy chiếc quạt xếp trong tay, lộ ra đôi con ngươi đào hoa dạt dào tình cảm, say đắm vô biên; đầu mắt hắn sâu thăm thẳm, đuôi mi hơi xếch lên cong cong. Vừa mỉm cười, bên trong đồng tử lập tức tràn đầy vẻ phong lưu đa tình, khiến người ta không khỏi mê mẩn rung động.
Bia đỡ đạn chỉ nhìn thoáng qua một cái, tim đã lỡ mất một nhịp, cây gậy trong tay lập tức rơi xuống đất. Trước giờ cậu vẫn luôn cho rằng mình là người đẹp nhất thế gian này, nhưng không ngờ lại có một nam nhân sở hữu dung mạo hoàn hảo đến mức khiến tim cậu loạn nhịp như thế. Cậu bất giác nhận ra mình vừa thất thố, tức khắc xấu hổ chạy vội về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-vai-phu-cua-van-nhan-me/3552566/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.