3.
Quỷ Cốc ở rất xa kinh thành.
Ta một thân bôn ba, một giây cũng không dám dừng lại, nhưng vẫn không quên gửi thư cho Tiêu Dịch.
Ta thấy mây xanh chiếu cây nhớ hắn ở phương xa, nghe tiếng nguyệt cầm lộng huyền của Giang Phường nhớ hắn.
Cho nên trong phong thư thứ năm ta gửi đi có viết: "Tiêu Dịch, chàng không được không nhớ ta.”
Nhưng có lẽ do hắn quá bận rộn, rất lâu rồi không hồi thư lại cho ta.
Hai tháng sau, ta trở lại kinh đô.
Nói thật.
Ta cảm thấy có lỗi.
Dù sao, trước khi rời đi ta đã nói với Tiêu Dịch, nửa tháng sẽ trở về.
Sở Lâm Lang nhìn thấy ta thật cao hứng: "A Ý, muội đã trở lại.”
“Cô nương, chuyện lần này khó giải quyết hơn so với tưởng tượng của chúng ta, muội mất rất nhiều thời gian mới được tính là giải quyết, bất quá muội cảm thấy, sau này người vẫn phải trở về một chuyến.”
Nàng gật gật đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng: "Ta biết.”
Nói xong, lại nghĩ tới cái gì, vỗ vỗ tay ta, mặt mày mang theo chút ý cười, ngũ quan lúc này trở nên xinh đẹp sáng ngời: "Đúng rồi, còn chưa nói cho muội biết, sau khi muội đi, Tiêu Dịch cách hai ngày sẽ đến quý phủ một chuyến, rõ ràng là giúp Phó Nghiễn đưa đồ, nhưng ta nhìn thấy, rõ ràng là muốn nhìn xem muội đã trở về hay chưa.”
Ta sửng sốt một lát, có chút không kịp phản ứng.
Hay cho Tiêu Dịch.
Nghĩ đến ta như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-nha-hoan-cua-nu-chinh-trong-sang-van/2754313/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.