4.
Nhưng thật không ngờ, chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa ngày, Sở Lâm Lang cư nhiên lại làm dậy sóng kinh đô.
Chúng ta xuống núi không lâu, liền nghe nói lão thủ phụ té xỉu ở ngõ Thất Loan, tam cô nương tướng phủ vừa vặn đi ngang qua, nói nàng có thể hết sức thử một lần.
Nhưng tất cả mọi người đều biết, lão thủ phụ đó là bệnh cũ nhiều năm, nào có dễ trị như vậy?
Chuyện như vậy không phải ai cũng có thể ôm vào.
“Tam cô nương này, tên là Sở Lâm Lang? Nghe nói nàng làm thơ rất lợi hại.”
“Đúng vậy, Ngũ hoàng tử cũng thích nàng, còn tự mình xin thánh chỉ, nói muốn cưới nàng.”
"Bất quá nàng lần này cũng không biết tự lượng sức mình một, lão thủ phụ bệnh này, nghe nói chỉ có y thánh truyền nhân có thể trị, nàng một cái khuê các nữ tử..."
Nghe được những tiếng nghị luận này, ta cũng không lo lắng gì, Tiêu Dịch lại có vẻ hơi bối rối, hắn kéo tay ta, sau đó hỏi: "Chúng ta đi xem một chút đi?"
Ta gật đầu: "Được.
Cũng tốt.
Đi xem Sở Lâm Lang là như thế nào vả mặt những người này.
Thế nhân không biết truyền nhân y thánh là ai thì thôi, ta còn có thể không biết?
Lúc chúng ta chạy tới, Sở Lâm Lang đang thi châm.
Dưới ánh mắt nhiều người như vậy, nàng vẫn bình tĩnh như trước, động tác cũng rất lưu loát, nửa điểm cũng không nhìn ra luống cuống trong tưởng tượng của người khác.
Tiêu Dịch nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-nha-hoan-cua-nu-chinh-trong-sang-van/2754312/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.