14.
Ta lưu lại kinh đô một thời gian dài, lúc này mới chuẩn bị rời đi.
Lục Thanh Y kéo dây cương hỏi ta: "Về Quỷ Cốc?”
Ta lắc đầu: "Không phải.”
Y trầm mặc một lát, nhướng mày: "Vậy nàng nói đi, muốn đi đâu, bản hầu đi cùng nàng.”
Ta ở dưới ánh mặt trời ngửa đầu hỏi y: "Ta hôm đó nói những lời đó cùng Tiêu Dịch, ngài đều nghe được đi?"
Mi tâm y khóa chặt, hồi lâu, mới ừ một tiếng.
“Ta chỉ cảm thấy ngài có chút thú vị mà thôi, chúng ta vốn là bèo nước gặp nhau, cùng nhau vui đùa mà thôi. Hiện tại ta muốn đi du ngoạn, ngài cũng đừng đi theo, chúng ta nên giải tán.”
Y cười nhạo, gắt gao nhìn ta chằm chằm: "Kỷ Vân Ý, nhiều ngày như vậy, ta cũng sắp tự mình dỗ được mình rồi, sao nàng lại nhắc lại chuyện cũ?"
Tai trầm mặc, không trả lời y.
Y khe khẽ thở dài một tiếng: "Nàng chỉ là không tin ta mà thôi.”
"Nàng cảm thấy ta đi theo bên cạnh nàng chỉ là tùy hứng mà thôi, hoặc là cho rằng ta có mưu đồ khác, đúng không?"
Ta mím môi, mỉm cười, cũng không kiêng dè: "Đúng vậy.”
Y quay đầu, thần sắc có chút phong khinh vân đạm: "Nhưng ta đã sớm gặp qua nàng.”
“Khi nào, ở nơi nào?”
Y nói: "Ở trong mộng trước khi sứ giả Tây Lăng đến đây ba ngày.”
“Ta nhìn nàng từ một thiếu nữ thanh xuân đến khi già đi, nửa đời sau giao cho không đúng người, buồn bực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-nha-hoan-cua-nu-chinh-trong-sang-van/2754302/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.