Đổng Nga quên mất bản thân bà ta cuối cùng đã rời khỏi tẩm điện của Hiền phi như thế nào.
Bà ta bước đi một cách đờ đẫn, trong lòng vẫn còn ôm một bọc "tư liệu học tập" mà Hiền phi đưa cho bà ta để cho bà ta học tập tham khảo. đến khi về gian phòng của mình, bà ta mở cái bọc ra, nhìn mấy cuốn thoại bản ở bên trong liền không khỏi trầm ngâm.
[Hậu cung mê tình lục] này là gì?
[Thiên Thiên Khuyết ca] này lại là gì nữa?
Đổng Nga duỗi bàn tay run rẩy, lật xem quyển [Khuyết trong Oanh] trông có vẻ hơi hướng văn nghệ ra, sau đấy thì một phát không thể kiểm soát nổi nữa, hăng hái chiến đấu đến tận bình minh. Từ nay về sau trong điện Ngọc Lộ lại có thêm một kẻ thức khuya nữa.
Sáng sớm hôm sau, Đổng Nga dụi đôi mắt hoe đỏ nằm dài trên giường, còn Vi Oanh thì vừa mới ngồi dậy khỏi long sàng.
Vi Oanh vươn cái lưng mỏi, sờ sờ bên giường hãy vẫn còn hơi ấm, hẳn là Hoàng đế vừa mới đi không lâu.
Cái nghề này của Hoàng đế cũng quá khó làm, người khác tốt xấu gì thì cũng 996 còn nàng ấythì là 007 luôn.
(*) 996: là chỉ những người làm việc từ 9h sáng đến 9h tối; còn 007 là làm full 24h.
Vi Oanh vừa châm biếm mỉa mai, vừa nghiêng người nằm ở nửa bên còn dư lại nhiệt độ của Vân Thiều, nàng nhìn về phía đỉnh màn thêu rồng phượng, gọi: "Thống, mau ra đây, chúng ta đi rút thẻ!"
Lại đến giai đoạn rút thẻ vui vẻ rồi!
Lư Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-hac-nguyet-quang-cua-hon-quan-nay-chac-roi/283874/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.