Tiêu Thiên Tuyết: "Chúng ta giỏi quá!"
Vi Oanh: "Chính xác!"
Các nàng làm hình trái tim, quyết định đem truyền thống tốt đẹp này phát dương quang đại, làm cho cả toà hoàng cung đều bao phủ trong tiếng cười nói.
Nghĩ lại liền cảm thấy bản thân mình hào quang vạn trượng, đại ái vô cương, thập phần vĩ đại!
Hai thiếu nữ phải đến lãnh cung, làm kinh động đến mức ngay cả Hiền phi gần đây không ra khỏi cửa cũng phải ra đưa tiễn, làm vài hộp điểm tâm cho các nàng.
"Ăn trước đi, nếu đến bên kia đói bụng thì để Lục Chá các nàng về lấy thêm điểm tâm." Hiền phi tay trái nắm Vi Oanh, tay phải nắm Tiêu Thiên Tuyết, sau đó đem tay các nàng đặt lên nhau, ngữ trọng tâm trường nói: "Các ngươi nhất định phải khoẻ mạnh nha."
Tiêu Thiên Tuyết gật đầu: "Nương nương yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc Oanh Oanh thật tốt."
Trong mắt Hiền phi loé lên quang mang vui mừng: "Ngươi trưởng thành rồi, ta rốt cục có thể yên tâm giao Oanh Oanh cho ngươi."
Tiêu Thiên Tuyết: "Đúng vậy! Cứ yên tâm giao nàng cho ta đi!"
Nhận thấy kịch bản của hai người này đang diễn ngày càng sai sai, Vi Oanh ho khan hai tiếng, rút tay ra, nhắc nhở: "Chúng ta đây đi An Nhạc Đường, nương nương phải bảo trọng thân thể, đừng để mệt nhọc quá mức."
Hiền phi nhìn nàng, nước mắt cảm động ứa ra, như lão mẫu thân nhìn đến nữ nga rốt cục trưởng thành, nàng quay đầu nói với Tiêu Thiên Tuyết: "Ta giao Oanh Oanh cho ngươi, các ngươi ở chung cho tốt, đừng bắt nạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-hac-nguyet-quang-cua-hon-quan-nay-chac-roi/283847/chuong-41.html