"A a a gà trống!" Trong số phi tử không biết là ai hét lên một tiếng, trường hợp liền trở nên hỗn loạn.
Con gà trống dang hai cánh, một bên phốc phốc phốc bay lên, kéo cái đuôi loang loáng, từ trên bàn của phi tử này bay lên trên đầu thái giám nọ, thường thường nghển cổ hát vang một khúc. Tiếng gà "cục tác" quanh quẩn trong cung Từ Ninh.
Nhóm cung phi ai thích kêu thì kêu, bọn thái giám nhào tới thi nhau bắt, toàn bộ cung điện loạn thành một đoàn, đầy đất toàn lông gà.
Tiêu Thiên Tuyết kinh ngạc mở lớn hai mắt: "Con gà này còn có thể bay -- thật -- cao, sợ không phải là một con chim đấy chứ."
Vi Oanh cười nhạt: "Có lẽ trong nó cất giấu một trái tim phượng hoàng."
Kỳ thật thẻ [Sống động như thật] khi sử dụng có hiệu quả làm cho vật chết biến thành vật sống, bức tượng ngọc điêu khắc phượng hoàng này cũng vốn nên biến thành phượng hoàng, đáng tiếc trên thế giới này không có phượng hoàng tồn tại, cho nên.......
Đầu gà trống kia kêu vang lạc lạc lạc, hoàn toàn đảo loạn buổi thọ yến.
Thái Hậu nắm chặt ghế dựa, thân thể nghiêng nghiêng, sợ gà trống bay lên đỉnh đầu mình.
Nàng vừa sợ vừa tức, trừng mắt với tỷ muội Cung Bối Nô, mắng: "Các ngươi nhìn xem các ngươi dâng thứ gì lên vậy hả?"
Dâng một con gà có thể bay cao như vậy, là muốn gõ chuông tiễn đưa nàng trước lúc lâm chung chắc?
Hiện trường quá mức hỗn loạn, tiếng Thái Hậu tức giận mắng mỏ bị chôn vùi trong tiếng gáy cùng tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-hac-nguyet-quang-cua-hon-quan-nay-chac-roi/283846/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.