Nghe Giang Trình nói xong, Thẩm Phục đột nhiên nhớ tới Alan đã trở về Mỹ, có một số việc hắn tựa hồ đã có thể bắt đầu.
Ngày Lâm Thục Ý về S thị Thẩm Phục chọn giờ gọi điện thoại xuyên quốc gia cho Alan
hai người nói hơn một giờ, thời điểm cúp điện thoại Thẩm Phục mặt đầy ý cười.
Thư ký Anna cầm văn kiện đi vào văn phòng, đúng dịp thấy Thẩm Phục khóe miệng sắp cong lên tận trời.
"Chuyện gì cao hứng như thế?"
Thẩm Phục cười đem văn kiện trong tay Anna nhận lấy.
"Đương nhiên là chuyện đáng để cao hứng."
Anna khó giải thích được có loại dự cảm, chuyện này hẳn là có liên quan đến Lâm Thục Ý.
Bây giờ người đến muộn về sớm, từ Thẩm ca ca biến thành Thẩm Phục, Thẩm gia cũng thường xuyên không nhìn thấy bóng người Thẩm Phục quan trọng là… Ngay cả Lâm Thục Ý cũng thường xuyên không gọi được điện thoại cho Thẩm Phục.
Lấy lý do là đang bận, thời gian làm việc bận, ngay cả giờ tan sở, Lâm Thục Ý gọi tới, cũng hầu như nghe thấy Thẩm Phục nói lí do là đang bận, tắt điện thoại của cậu.
Lâm Thục Ý hơi nghi hoặc một chút
Thẩm Phục rốt cục là đang bận cái gì?
Kết quả gọi điện thoại cho Thẩm ca ca, Thẩm ca ca nói, Thẩm Phục đã xin nghỉ một tuần, chừng mấy ngày không đến công ti rồi.
"Gọi điện thoại cho nó, anh cũng không có hỏi kỹ, còn tưởng rằng nó về S thị, nguyên lai không về sao?"
Thẩm ca ca âm thanh có chút kỳ quái, lại nói.
"Nếu không anh giúp en
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-dau-bep-o-hien-dai/1288609/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.