Ngày thứ hai Thẩm Phục rất sớm đã rời giường, ăn sáng xong, liền chuẩn bị thu dọn đồ đạc, mang hai đứa con trai ra ngoài chơi.
Lâm Thục Ý ở trên giường trở mình tỉnh lại, đôi mắt còn mông lung hiện ra hơi nước.
Thẩm Phục tiến lên hôn một cái lên trán của Lâm Thục Ý.
“Em ngủ tiếp một chút đi, chờ sau đó anh thu thập xong sẽ gọi em dậy.”
Lâm Thục Ý hừ một tiếng, ra hiệu mình nghe được, tiếp tục vùi đầu ngủ, cậu thật sự là rất mệt, mệt không nhấc nổi người lên.
Phần lớn đồ vật cần mang đều là của Đào Đào, tã giấy, sữa bột, bình giữ ấm đựng nước nóng, nước sôi để nguội đựng trong bình sữa, và bánh quy bơ.
Thẩm ca ca đột nhiên xuất hiện ở sau lưng, nói rằng.
"Muốn đi ra ngoài?"
Thẩm Phục cũng không quay đầu lại gật gật đầu,
"Dạ, dẫn bọn họ đi ra ngoài chơi một chút."
Thẩm ca ca liền đi vào vài bước, nhìn Thẩm Phục không ngừng mà hướng lưng xếp đồ vào bên trong ba lô, nở nụ cười.
"Em biết em bây giờ giống cái gì không?”
"Hả? Cái gì?"
"Toàn chức nam bảo mẫu.”
Thẩm Phục
“……”
Thẩm ca ca vừa cười hai tiếng, nói rằng.
"Bất quá thoạt nhìn rất khiến người ta hâm mộ."
Thẩm Phục rốt cục quay đầu lại, nhìn Thẩm ca ca.
"Kỳ thực hai người có cũng có thể nhận nuôi một bé “
Trầm ca ca gật đầu, nghe Thẩm Phục lại nói,
"Bất quá khả năng không có hai đứa bé ngoan ngoãn, nghe lời như của em đâu.”
Thẩm ca ca
“…..”
Đợi đến khi Thẩm Phục thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-dau-bep-o-hien-dai/1288608/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.