- Vũ Lôi Phong! Ngươi giúp ta giết tên kia, xem như bổn tọa nợ ngươi một ân tình!
- Mà bổn tọa lại không muốn mình nợ ai bất kỳ điều gì cả, thế nên thứ này cho ngươi!
Giọng nói từ chín tầng trời lần nữa vang lên, mặt đất khẽ rung nhẹ một cái, sau đó không còn thấy hiện tượng gì nữa
Một lúc sau, vẫn không có gì xảy ra
- Ủa? Alo?
Vũ Lôi Phong đần thối mặt ra tại chỗ, hắn đảo mắt nhìn quanh, nhưng ngoài máu thịt của Đại Trưởng Lão Phong Vân Môn ra thì xung quanh chẳng có cái khỉ gì
- Làm gì có thứ gì? Ơ…?
Vũ Lôi Phong nhìn qua nhìn lại, nhìn một vòng quanh người mình, tay không ngừng vỗ vỗ khắp nơi, cũng nhìn mặt đất, bầu trời một vòng
Không có gì lạ thường, có chăng chỉ là những ánh mắt đờ đẫn nhìn hắn như nhìn quái vật từ trên khán đài
- Chẳng lẽ bị lừa? Không đúng! Người ta là người thế nào? Trước mặt toàn bộ cường giả tám khu vực mà còn có thể làm ra chuyện này sao? Chắc chắn do ta nhìn chưa kỹ!
Vũ Lôi Phong thầm nhủ, hắn vẫn chăm chú quan sát khắp nơi, cũng cẩn thận nhắm mắt lại cảm nhận mọi thứ trong cơ thể mình. Không có gì xảy ra
Chúng nữ thấy Vũ Lôi Phong vẫn đang loay hoay, cũng cẩn thận tìm kiếm xung quanh. Lớp lá chắn bảo vệ Thúy Hằng Thiên Đế ban cho đã sớm tan biến ngay khi đòn thế của Vũ Lôi Phong nổ tung, các nàng và mấy thiên kiêu khác không hề bị tổn thương tẹo nào, chỉ dính chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454623/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.