Từng tiếng từng tiếng, dù rất nhỏ, nhưng đối với Đại Trưởng Lão hiện tại, nó như từng tiếng sấm nổ bên tai, mỗi tiếng rắc là một lần hắn giật bắn người 
Rắc Rắc! Loảng Xoảng! 
Từng vết nứt càng lúc càng lan rộng, Đại Trưởng Lão dùng hết sức ngăn cản, nhưng hắn hoàn toàn tuyệt vọng a, lực lượng của hắn vẫn bị ba cái phi tiêu chết tiệt kia triệt tiêu với tốc độ không nhanh không chậm, căn bản là không thể chống lại được 
Ánh mắt Đại Trưởng Lão tuyệt vọng hoàn toàn, nhìn một đống khe nứt trên quang tráo chi chít như mạng nhện. Hắn buông xuôi rồi, hiện tại phòng ngự đã bị vỡ, nhục thân của hắn không thể nào chịu nổi chín cái công kích Bán Thần Lực kia oanh tạc được a 
Thế là ánh mắt hắn trở nên điên cuồng, hắn thà chết trong tay Thúy Hằng Thiên Đế, chứ nhất quyết không để Vũ Lôi Phong giết chết! Nghĩ là làm, hắn nhanh chóng đánh một thủ ấn lên ngực trái mình 
Vũ Lôi Phong nhíu mày, cảm nhận quang tráo của Đại Trưởng Lão dường như hơi yếu đi một chút, hắn cười lạnh 
- Chút trò vặt! Hóa ra Đại Trưởng Lão Phong Vân Môn cũng chỉ như mấy con chó khác khi bị dồn vào chân tường, lại cắn loạn lên! 
Nghe thấy thanh âm khinh thường của Vũ Lôi Phong, Đại Trưởng Lão lại càng tức điên, hắn cắn răng, kết xuất toàn bộ thủ ấn như điện xẹt, cùng lúc đó toàn bộ Linh Hồn Lực và Nguyên Lực trong người hắn dồn về đan điền, khuôn mặt đỏ bừng như bị thiêu đốt 
- Nói thì hay lắm! Đằng nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454622/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.