- Không ngờ sau hai năm, Đặng Tiến Hòn ngươi cũng có chút tiến bộ đó, tốc độ đột phá còn nhanh hơn ta dự đoán
Linh Nhi chắp tay nhìn Đặng Tiến Hòn, tuy hắn đột phá có chút nhanh nhưng không làm sao có thể nhanh bằng nàng a, tu vi Lục Tú Thất Trọng không đáng để nàng quan tâm
Đặng Tiến Hòn nghe Linh Nhi nói vậy thì mỉm cười
- Quá khen, ta sẽ không nương tay với cô nương đâu
Dứt lời, Đặng Tiến Hòn liền động, thân ảnh biến mất tại chỗ, kéo theo một chuỗi tàn ảnh lao thẳng đến chỗ Linh Nhi tung ra một cước
Có kinh nghiệm về việc xem thường Linh Nhi nên Đặng Tiến Hòn lần này ra đòn dứt khoát, không thể phạm sai lầm như ngày ấy nữa
- Linh Nhi cô nương kia bất quá chỉ mới 16 tuổi a, vừa mới tu luyện không lâu sao có thể là đối thủ của Đặng Tiến Hòn chứ?
Trên quảng trường, một người khó hiểu nói, tên này là một trong số những người không đi xem Tứ Môn Tranh Tài
- Ngươi không biết rồi, nàng từ năm 14 tuổi đã là Ngũ Tú Nhất Trọng đó, ngươi nghĩ nàng có tư cách đứng nơi đó không?
- Phong Lôi Môn lần đó mang nàng đi thi, ba môn phái khác còn tưởng mang nàng đi cho vui, có ai ngờ lại là chủ lực của đội Phong Lôi Môn đấy
- Thật phi thường a, nhưng sao nàng ta không né đòn đi, Đặng Tiến Hòn sắp đánh tới kìa
Một người nhìn cú đá của Đặng Tiến Hòn đang đạp thẳng vào người Linh Nhi mà không khỏi lo lắng cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454461/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.