Chương 350: Muội cần Tỷ!
- Quý nhân phù trợ sao? Chắc chỉ có vị tỷ tỷ ngày ấy mới giúp được mình…
Lê Tiểu Nguyệt mơ mơ màng nhìn lên bầu trời than nhẹ, bỗng nhiên ánh mắt nàng khẽ đổi.
Bầu trời tối đen như hũ nút đột nhiên xuất hiện dị tượng, trước mắt Lê Tiểu Nguyệt, ba tia sáng lao nhanh qua màn đêm, ba tia sáng này như ba ngôi sao băng vụt qua bầu trời, có thể nhìn thấy nó gồm ba màu sắc rất đặc trưng, một màu xanh lục ngọc, một màu xanh lam và một màu đỏ cam.
- Đó là…
Lê Tiểu Nguyệt chợt đứng bật dậy, nàng hét lớn, mặc kệ mọi người đang nghỉ ngơi, mặc kệ không gian đang yên tĩnh:
- Tỷ tỷ! Là tỷ phải không? Ta biết đó là tỷ mà!
Nghe thấy thanh âm của Lê Tiểu Nguyệt, các gian phòng lập tức sáng đèn.
- Tiểu Nguyệt, đêm rồi, con la hét cái gì ở ngoài đây vậy?
Du Tiểu Uyển lập tức lên tiếng, thấy Tiểu Nguyệt con nàng đang nhìn lên trời cao không ngừng hét lớn khiến nàng nghi hoặc khó hiểu.
- Tỷ tỷ! Chỉ có tỷ mới giúp được muội thôi, tỷ xuống đây đi!
Ba tia sáng ngày càng đi xa, đã không còn có thể nhìn rõ bằng mắt thường, vì vậy khi đám người Lê Gia ra ngoài xem xét thì không thấy gì trên trời cả.
Thế nhưng Lê Tiểu Nguyệt vẫn một mực hét lớn:
- Tỷ tỷ! Muội xin tỷ! Muội cần tỷ!
Lê Tiểu Nguyệt không ngừng gào to, trên đôi mắt đã ướt đẫm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/3101301/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.