Đọc lướt qua menu, Huyền Minh Thạch thắc mắc: "Cô tốt nghiệp đại học ngành gì?" 
Huyền Minh Thạch nhớ cô học đại học chính quy, cũng không phải tốt nghiệp mấy trường năng khiếu mà. 
Hà Song Diệp đáp: "Chuyên ngành khoa học và kỹ thuật thực phẩm." 
Khoa học và kỹ thuật thực phẩm! 
Trong nháy mắt, Huyền Minh Thạch tưởng tượng đến cảnh cô đi học đại học, hoàn toàn đối lập với hắn, hắn là bị buộc phải học ngành kia.... 
Huyền Minh Thạch tấm tắc khen: "Xem ra là rất thoải mái, mỗi ngày đều làm thí nghiệm để phối công thức tạo ra bánh kẹo các thứ đúng không?" Thảo nào tay nghề tốt như vậy, cũng không khó hiểu lắm. 
Hà Song Diệp liền không phục, mấy năm đại học của cô cũng không nhàn nhã như người ngoài nghĩ đâu: "Tôi còn muốn học cao học chuyên ngành công nghệ thực phẩm cơ. Thật ra cũng không đơn giản đâu, còn phải ghi chép số liệu, theo dõi, báo cáo liên tục chứ đâu phải đùa? Đừng nghĩ ngành học này nông cạn, sinh học - vật lý - hóa học đều phải nắm vững, phần lớn thời gian đều dùng để thí nghiệm cùng nghiên cứu. Mấy chuyện nấu nướng gì đó cũng phải làm qua, bất quá cũng không có mấy lần!" 
Huyền Minh Thạch đột nhiên bị nói một tràng, cười cười: "Tốt, tôi biết rồi, quả thực cũng không dễ dàng." 
Một câu như vậy khiến Hà Song Diệp cảm thán: "Đều là những sinh viên ưu tú của ngành, cũng được xem là ngành có triển vọng. Thế mà ra trường liền không tìm được việc, người thì thi công chức là nhân viên hành chính, người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vo-cua-nam-phu/207939/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.