Chương trước
Chương sau
Hà Song Diệp đăng video lên chưa đến một giờ liền có rất nhiều bình luận mới.
[ Nhìn cũng rất đơn giản, ngày mai tôi thử làm xem sao.]
[ Nhìn thì dễ, đến lúc làm liền chẳng đâu vào đâu. ]
[ Vào tay tôi liền thành cám heo. ]
[ Tiêu đề "Cách làm kẹo chocolate đơn giản"...... lừa tôi. ]
.....
Không biết vì sao, bình luận tiêu cực lần này ít hơn, phần lớn đều là khen ngợi.
Hà Song Diệp nghiêm túc những góp ý lại, tâm tình cũng rất tốt. Thì ra trên mạng xã hội có nhiều người cùng mình tương tác chia sẽ cũng thật tốt, khóe miệng cô càng lúc càng cong lên. Đọc thêm một lượt đề nghị nữa, Hà Song Diệp nghĩ nghĩ, quyết định mở máy tính luyện tập chỉnh sửa video thật tốt, còn có trang trí và hiệu ứng này nọ, hoàn thiện hơn một chút mới có thể buôn bán tốt được. Quá trình nghiên cứu tương đối dài, Hà Song Diệp đắp một chiếc mặt nạ, sau đó liền nhập tâm luyện tập.
- --------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Huyền Minh Thạch hít sâu một hơi, không hiểu nổi tâm tình của mình hôm nay. Mới đầu là ở trong trụ sở chơi game, cái gì cũng không tập trung làm được, hiện tại đã tới giờ cơm liền muốn ghé qua nơi này một chút.
Vừa vào cửa liền thấy dì Trương trong bếp, hắn liền nhờ dì Trương làm thêm phần mình, sau đó liền đi lên lầu. Biệt thự này có 5 tầng, 2 tầng hầm, 3 tầng trên mặt đất, rộng rãi cùng đầy đủ tiện nghi, trị giá rất cao.
Phòng riêng của Huyền Minh Thạch là một trong những phòng ngủ của khách, dựa theo sở thích của hắn mà bố trí, chỉ có một mình hắn có chìa khoá. Bình thường không ở hắn cũng không khóa, bất quá Hà Song Diệp chưa bao giờ bước vào đó. Huyền Minh Thạch vào phòng, tính toán chuẩn bị đi tắm. Bên trong mỗi phòng ngủ của khách đều không có phòng tắm, chỉ có một phòng tắm ở đầu tầng thôi. Mỗi tầng đều bố trí một phòng tắm như thế, bất quá phòng tắm ở tầng này khá nhỏ, cũng không đầy đủ tiện nghi lắm. Bình thường hắn đều dùng phòng tắm ở lầu ba, rất nhiều đồ đạc tắm rửa đều đặt ở đó, cho nên hắn liền lên lầu.
Hà Song Diệp thấy đã gần tới giờ cơm liền đứng lên duỗi người một chút. Cô búi tóc cao lên, tháo mặt nạ, dự định ngâm nước nóng dưỡng da một chút, vừa vặn tới giờ là thoải mái nhất.
Cô cũng không biết lúc này trong phòng tắm có người.
Phòng tắm lầu ba có vách kính ngăn giữa bồn tắm với bên ngoài, Hà Song Diệp vui vẻ đi tới trước phòng tắm thì thấy bên trong sáng đèn. Cô nhớ rõ mình đã tắt đèn rồi, sao bên trong còn có đèn được nhỉ. Hà Song Diệp gãi đầu một cái, muốn bước qua khỏi vách kính lấy bathboom liền nghe được động tĩnh bên trong, trong lòng lộp bộp một cái, còn chưa phản ứng kịp, chân đã tự động bước qua. Một mỹ nam cùng bộ mông cong đến hút mắt lập tức kéo khăn che lại, hai mắt trừng trừng nhìn cô,
"AAAAAAAAAAAAAAAAAA"
Hà Song Diệp hoảng sợ rú lên, che mắt chạy ra ngoài.
Huyền Minh Thạch vừa mới cởi đồ, còn đang loay hoay liền thấy Hà Song Diệp đắp mặt nạ đen thui xuất hiện, không bị dọa sợ mới là lạ. Hắn đen mặt, bản thân lại quên không khóa cửa, cũng may là có kính chắn, bằng không..... Từ trên xuống dưới đều bị nhìn sạch.
Tùy tiện tắm xong liền khoác một cái áo choàng tắm đi ra, Huyền Minh Thạch đi ra liền gặp phải vẻ mặt như thể người bị nhìn là cô chứ không phải hắn của Hà Song Diệp. Huyền Minh Thạch cười lạnh một tiếng, hắn bị nhìn còn chưa nói gì, người kia đã vội muốn hỏi tội à. Không muốn để ý tới Hà Song Diệp, hắn liền muốn trở về phòng.
"Anh đứng lại, tôi có chuyện muốn nói."
Huyền Minh Thạch liếc mắt, xoay người nhìn cô: "Bớt nghĩ nhiều, cũng không phải là phim." Trên mặt cô vẫn còn chưa tháo mặt nạ đen thùi ra, hắn vừa nhìn tới liền khó chịu.
Hà Song Diệp sửng sốt, còn không giống hả, là ai đột nhiên trở về?
Hà Song Diệp ho khan một tiếng: "Mới vừa rồi tôi xông vào là không đúng, bất quá cũng không thấy gì cả."
Huyền Minh Thạch nhìn một chút: "Cô muốn thấy gì?"
Hà Song Diệp:"... Tôi không phải có ý đó, tôi chỉ nói là tôi không muốn chiếm tiện nghi của anh."
Huyền Minh Thạch cười lạnh một tiếng, chuyện như thế cũng bắt hắn đứng lại nghe.
Hà Song Diệp thấy hắn không có ý phản đối, nói tiếp: "Về sau tắm rửa nhớ khóa cửa, còn khăn tắm... Là của tôi..."
Phòng tắm gần phòng ngủ của cô nhất thì toàn là đồ không phải sao...
Sắc mặt Huyền Minh Thạch âm trầm thêm vài phần, nhìn áo choàng tắm trên người.
Hà Song Diệp nói: "Cũng là của tôi..."
Được rồi, là hắn bất cẩn. Huyền Minh Thạch nghiến răng, lập tức muốn đi tắm lại. Cũng không phải hắn sợ bẩn, chỉ là không biết phải phản ứng thế nào, hắn lạnh lùng nhìn Hà Song Diệp, nói ra mấy chữ: "Bẩn."
Trơ mắt nhìn Huyền Minh Thạch rời đi, Hà Song Diệp giận đến run người.
Bẩn hả? Ý là chê cô đúng không?
Tốt!
Trời sinh người này chính là muốn khắc chết cô, cô liền làm một tiểu nhân đâm chết hắn mới hả dạ.
Sau khi lấy quần áo mới, Huyền Minh Thạch đã trở lại phòng tắm, hắn xoa xoa thái dương, kiểm tra khóa cửa tận hai lần.
Cũng may là không thấy gì, bằng không... Thanh bạch liền khó giữ được.
Lát sau Huyền Minh Thạch đã ăn mặc chỉnh tề đi vào phòng ăn, quả nhiên thấy được Hà Song Diệp đã bắt đầu ăn cơm. Được lắm, những lần trước hắn trở về đều là cô đợi ăn cơm chung, lần này thì lông cánh cứng cáp rồi, dám tự mình ăn cơm trước.
Lông cánh cứng cáp Hà Song Diệp đang ăn tôm viên, một chút cũng không ý thức được mình có gì không đúng.
Huyền Minh Thạch kéo mạnh ghế ngồi xuống Hà Song Diệp, cười lạnh hai tiếng, nhìn Hà Song Diệp chằm chằm. Hà Song Diệp buông đũa, ngẩng đầu nhìn hắn: "Này anh cũng thôi cái điệu bộ cười nhạt đi, cười như một người bình thường không được sao?"
Huyền Minh Thạch dang tay gác lên ghế bên cạnh, dựa lưng vào ghế, hất cằm: "Bây giờ cô quản tới chuyện tôi cười thế nào rồi à?"
Hà Song Diệp:....
Trời ạ sao lại có thể có một người âm dương quái khí thế này, đến cuối cùng là tức giận cái gì, nhìn một cái liền bày ra sắc mặt thế đấy, không hổ là nam phụ phản diện...
An tĩnh ăn xong, sau khi Hà Song Diệp dọn dẹp rửa chén, vừa ra phòng khách liền thấy Huyền Minh Thạch đang ngồi chơi game, trong lòng có chút nghi hoặc. Lần trước mấy người kia nhìn qua đều chưa tới hai mươi, một tiếng hai tiếng đều gọi hắn là Huyền ca, rốt cuộc hắn làm gì thế
Hà Song Diệp nheo mắt, có thể hào phóng kí một hợp đồng như vậy với cô thì thu nhập đại khái cũng phải rất khá. Mặc dù Huyền Minh Thạch là con trai duy nhất của Huyền Tín Kỳ thật nhưng lúc này cũng đã thừa kế gì đâu, nhiều tiền như vậy, không lẽ là tiền tiêu vặt?
Thế giới của người nhiều tiền Hà Song Diệp không hiểu được, cô nên về phòng luyện tập tiếp kĩ năng quay dựng và nghiên cứu mấy công thức đồ ngọt thì hơn.
Ngày qua ngày, Hà Song Diệp cảm thấy rất thỏa mãn với cuộc sống như thế, cô cũng không muốn phá vỡ loại an tĩnh thế này.
Sáng hôm sau, Hà Song Diệp rời giường ăn điểm tâm liền thấy bóng dáng quen thuộc ngồi trước bàn ăn: "Ủa anh chưa đi sao?"
Trước đây không phải thoắt ẩn thoắt hiện sao, hiện tại lại một mực ở nhà thế này.
Động tác ăn của Huyền Minh Thạch có chút sửng sốt, dì Trương đang muốn đặt khay bánh nướng bày ra bàn liền ngẩn ra, mặt không đổi sắc để xuống.
Dì Trương cũng thật không hiểu, lúc mới tới làm còn tưởng hai người này là quen hệ bao dưỡng tiểu tình nhân, không nghĩ tới là vợ chồng hợp pháp. Bất quá giọng điệu này rõ ràng có chỗ không đúng.... Dì Trương im lặng như không nghe không thấy, từ từ đi vào bếp, cuộc sống của những người có tiền bà không hiểu được, chỉ cần hoàn thành công việc là tốt rồi, chuyện khác cũng không đến lượt bà quản.
Hà Song Diệp tự biết mình nói sai, ngoan ngoãn ngồi xuống bàn ăn.
Huyền Minh Thạch nhìn bộ dáng biết lỗi của cô liền muốn trêu chọc một chút: "Nói nghe một chút đi, dạo này sao lại chịu khó đăng bài lên mạng thế?"
Lần trước biết cô làm cơm rất ngon đã thấy kỳ quái rồi, hai ngày trước lướt một chút liền thấy bài đăng đủ loại đồ ngọt đăng lên. Ban đầu hắn không đọc qua ghi chú còn tưởng cô sưu tầm trên mạng về để luyện tập kĩ năng, nhưng hình như vẫn có chỗ nào không đúng. Quả nhiên, tối qua hắn còn thấy được cô đăng bài, còn thêm cái gì mà phương thức đặt hàng.
Cho nên Hà Song Diệp định bán đồ ngọt à?
Hà Song Diệp trực tiếp dùng nĩa xiên một miếng xúc xích: "Có liên quan gì tới anh à?"
Huyền Minh Thạch chớp mắt: "Chỉ cần nói có muốn bán hay không thôi.", lần trước còn mang tặng ba hắn, xem ra là do người kia đặt đơn thì có.
Hà Song Diệp đảo tròn hai mắt, nhìn dì Trương đang đứng gần đó liền cầm điện thoại mình đi tới: "Con đang muốn mở tiệm bánh ngọt online, dì Trương có muốn xem thử không?"
Đang mang bình sữa bò nóng ra ngoài, dì Trương có chút sững sờ, không đáp.
"Vậy dì Trương thêm VX của con đi."
Dì Trương:....
Được rồi, lão bản nói cái gì chính là cái đó. Dì Trương đi lấy điện thoại cho cô thêm bạn. Trước giờ bọn họ liên lạc với nhau chủ yếu bằng gọi điện thoại cùng nhắn tin SMS, lần này lại là thêm VX.
Huyền Minh Thạch nhìn bộ dáng vui vẻ lanh lợi, không khỏi cầm điện thoại của mình nhìn nhìn một chút. Hà Song Diệp thấy hắn động tâm, vội nói: "Để tôi gởi cho anh menu, gần đây tôi mới liệt kê xong."
Huyền Minh Thạch: Khá lắm, tới menu cũng đã làm xong.
Sắp mở được tiệm bánh thật nha!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.