Một trăm năm đối với nhân loại là gì, Tưởng Viễn Ninh không biết, hắn chỉ biết hắn thật vất vả mới tìm ra được người này, người mà từ hơn trăm năm trước đã mê hoặc hắn thật sâu trong cái đêm đó - cũng chính là tiểu yêu nghiệt thích chạy loạn khắp nơi Đồng Mẫn Mẫn này. Mà đêm đó cũng trở thành nuối tiếc lớn nhất của hắn trong suốt thời gian qua, tựa như một cái gai đã ghim vào trong da thịt khiến cho tâm tình ngứa ngáy luôn không thể thỏa mãn. Tưởng Viễn Ninh tự hỏi. Nếu như khi đó hắn không tiếc hết thảy mang theo nàng đi, thậm chí đem cái giá đắt nhất để đổi lấy, có phải hay không cũng sẽ không có trăm năm tịch mịch gần như phát điên này?
Tưởng Viễn Ninh nói không ra cái loại cảm giác của hắn đối với Đồng Mẫn Mẫn là gì? Bẩm sinh yêu nhện đối với thứ mình thích luôn nảy sinh ham muốn biến thái cùng điên cuồng chiếm hữu, bằng mọi giá cũng phải đem đối phương khóa ở bên người để thỏa mãn cái tôi tham lam cùng bản chất hung tàn độc ác, bất kể người nọ còn sống hay chỉ là một khối xác rỗng. Yêu nhện tôn sùng quyền lực, đồng thời cũng là một kẻ đáng thương vì yêu không tiếc trả giá đại giới*.
*Câu này được hiểu theo hai nghĩa, vừa nhắc đến truyền thuyết về tộc yêu nhện trong Ta là... Vợ của Ma Tôn chương 13 - Có một thứ tình yêu gọi là điên cuồng và tuyệt vọng, vừa đề cập tới tập tính ăn thịt nhện đực của nhện cái.
Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vo-cua-ma-ton/3044958/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.