Đô thành Ngộ Xảo tháng bảy hoa thơm, hai bên bờ cỏ cây xanh mát trải dài khắp mặt đất, liễu rũ bóng nghiêng mình soi xuống lòng hồ nhật nguyệt, vài chiếc thuyền hoa nhàn nhã lướt nước trôi.
Tầng tầng hoa đăng treo rực đỏ phố phường, lớp lớp người qua lại nhộn nhịp đông vui. Nam thanh nữ tú dập dờn như hoa bướm, trên khuôn mặt ai cũng rạng rỡ ý cười.
Hôm nay sẽ diễn ra đêm Thất Tịch được mong đợi nhất trong năm. Ở ngã tư đường, một cái bàn được bày ra với hai cái ghế đẩu. Ngồi bên trong là thầy coi bói đang vuốt hai hàng ria mép vểnh lên, hầu hết gương mặt bị che đi bởi hai tròng kính đen sì sì. Đứng bên cạnh là một thư đồng với ngoại hình tương tự, cầm theo manh trúc gắn mảnh vải trắng đề mấy dòng chữ đủ để chọi lỗ đầu.
Có thể chường mặt ra mà treo cái biển này, ngoài hai nhân vật chính của chúng ta còn có thể là ai vào đây. Vâng, họ chính là Sở Hoài Thu và Đồng Mẫn Mẫn.
Trước đã từng nói qua, Sở Hoài Thu học việc không thạo, học phép không thông, chưa học được thuật hoá đá thành vàng, phải còng lưng ra mà đi cày miếng cơm manh áo. Là một trong những ma tu nhọ nhất trong giới ma tu, có số phận hẩm hiu thường xuyên phải chịu cảnh làm bia đỡ đạn, vv và vv.. Nói tóm lại, tiếp thu bài học diệt rết lần trước ở thôn Yên Cố, cả lần bị yêu nhện bắt treo trên trần nhà. Hai thầy trò nhận ra núi rừng quả là nơi cất giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vo-cua-ma-ton/104060/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.