Lúc ấy,việc làm tôi và Sài Sài thích nhất chính là thời gian giữa trưa, ngồi ở trên sườnnúi ký đối diện túc xá, ngắm phong cảnh.
Mỗi khigần hết giờ ngủ trưa là có thể thấy rất nhiều tên nữ sinh mặt đỏ tai hồng, toànthân cơ thể cứng ngắc, cắn chặt hàm răng, khom người lấy tốc độ nhanh chóngphóng về hướng bên phải. Vài phút sau, mặt mang mỉm cười, dáng vẻ thoải mái màđi trở về.
Đều làmột đám bị nước tiểu nghẹn hoảng oa a.
Nói tớinhà vệ sinh công cộng kia, đúng thực là số một.
Bởi vìquân doanh của chúng tôi có gần mấy trăm nữ sinh, mà WC kia lại chỉ có hai mươicái bồn cầu, bởi vậy giành WC cùng chờ WC thành chuyện trọng yếu nhất trongcuộc sống quân huấn của chúng tôi.
Mỗibuổi sáng, trong WC liền xuất hiện một hàng dài, kỷ lục dài nhất là ngoài WChơn mười thước.
Mà ởbên trong, trước từng cái bồn cầu, đều có vài người như hổ rình mồi.
WC làphi thường đơn sơ, không có cửa, nói cách khác, ngươi phải giải quyết đại tiểutiện tại trước mắt bao người.
Kỳ thậtlúc bắt đầu thì chúng tôi vô cùng không quen, khi người khác đang ‘đi’ thì đềuđứng rất xa, ánh mắt nhìn chỗ khác.
Nhưngsau khi trải qua quá trình bị người ta giành chỗ ngồi, sau đó thiếu chút nữanghẹn đến nỗi suýt xảy ra chuyện đau khổ, toàn thể nhân dân trở nên bưu hãn,chăm chú đứng trước bồn cầu, gắt gao nhìn chằm chằm người đang ngồi trên đó,ánh mắt sáng quắc, hận không thể ngồi xổm người xuống xem một chút hàng dự trữcủa người ta đến tột cùng còn có bao lâu nữa phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/81011/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.