Tôinheo mắt quan sát Thịnh Du Kiệt, chẳng lẽ, người này có đoạn tụ chi phích?
Nhưngmà, nếu bị hắn đoạt mối làm ăn, tôi đây về sau như thế nào tại chỗ này làm mưalàm gió đây?
Vì thế,tôi kiên quyết không nhượng bộ, tuy rằng trên mặt vẫn bình thường, nhưng thanhâm hạ thấp vài phần, bao hàm uy hiếp: "Ta nói tiểu Thịnh a, nói như thếnào, tại bệnh viện này, ta cũng là tiền bối, chẳng lẽ ngươi muốn tranh giànhcùng tiền bối ta đây hử?"
Ta lấycái kệ ném chết ngươi!
Nghevậy, đôi mắt dài hẹp của Thịnh Du Kiệt hơi khép, khóe mắt độ cong càng dài,giống hệt hồ ly, trong giảo hoạt có yêu mỵ, trong yêu mỵ có gian trá, tronggian trá có trêu tức, trong trêu tức có vô số ác ý, anh ta nói với tiểu chínhthái phiên bản Hàn Quốc: "Như vậy, ngươi đến cho vị tỷ tỷ kìm lòng khôngđậu thích nhéo mông người khác kiểm tra đi."
Bùmbùm, mấy tia sét đánh trúng ngay tôi, nháy mắt nướng tôi thành tiểu heo mẹchiên dầu, từ lỗ phun ra từng cụm từng cụm khói.
Tiểuchính thái tuy rằng bề ngoài là phong cách Hàn quốc, nhưng trong lòng vẫn làmột trái tim rất bảo thủ.
Tư tưởngcủa người Trung Quốc, nghiêm khắc tuân thủ lời dạy nam nữ hữu biệt, lập tức nắmchặt lưng quần của mình, dùng ánh mắt đề phòng nhìn tôi, sợ tôi bỗng dưng xúcđộng, nhào lên bắt hắn lột sạch. Hắn túm lấy Thịnh Du Kiệt, cầu xin: "Bácsĩ, ngươi giúp ta kiểm tra đi."
ThịnhDu Kiệt nhìn về phía tôi, gương mặt vốn dĩ thanh tú nhưng hiện tại trong mắttôi không khác gì vẻ mặt đầu heo bày ra thần sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/81007/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.