Vì thế,mới đi làm được một ngày, Diệp Hà rốt cuộc không dám đến bệnh viện của chúngtôi nữa, liền như vậy biến mất.
Cũng làvì vậy, tôi cùng Quỳ Tử từ nay về sau đối với độ chân thật tin tức của NguyệtQuang sinh ra hoài nghi rất lớn.
"Lầnnày là thật, ta thề!" Nguyệt Quang giơ hai tay lên, trong mắt lóe ra ánhsáng kiên định của người chiến sĩ cách mạng: "Ta thấy qua ảnh chụp của hắnở văn phòng viện trưởng, là một gã rất tuấn tú rất tuấn tú a."
"Nếulà như thế, vậy ngày mai chúng ta cùng nhau ra sức trêu ghẹo hắn một phenđi." Tôi nhếch miệng, lộ ra hàm răng dính miếng rau cần mất hồn.
Trongnhà hàng, ba đứa chúng tôi đối diện cười, dâm quang bắn ra bốn phía, làm ôngchủ đang chuẩn bị tới đây tính tiền cùng con chó của ông chủ là lão Hoàng đangchuẩn bị đến ăn xương gà sợ tới mức lạnh run.
Cơmnước xong xuôi, tôi cùng Nguyệt Quang và Quỳ Tử nói lời từ biệt, đi về nhà.Trong tay cầm theo một hộp cơm, đựng đồ ăn thừa hồi nãy.
Lúc điqua đường hầm thì đột nhiên nhớ tới trong tủ lạnh còn có mấy hộp kem. Sợ buổitối nhịn không được ăn luôn, eo lại mập thêm mấy cân mỡ, tôi liền vào một quánnhỏ bán đĩa chọn hai cái DVD 《hiệntrường phạm tội》, hyvọng hình ảnh máu me kia có thể tạm thời áp chế cái dạ dày của tôi.
Đươngnhiên DVD là đĩa lậu, bằng không tiền vất vả kiếm được liền cúng cho đế quốcMỹ, cho nên nói, Hàn Thực Sắc tôi vẫn là rất có tinh thần yêu nước.
Muaxong, tôi liền lập tức đi tìm đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/81006/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.