Tôi chỉ có thể ngồi ngay ngắn một bên, im lặng khônglên tiếng.
“Hàn Thực Sắc.” Vân Dịch Phong gọi tôi.
“Ừ?” Tôi khe khẽ lên tiếng.
“Vì cái gì không phải ta?” Hắn hỏi: “Tại sao ngườingươi lựa chọn không phải ta?”.
Vấn đề này, thật sự là phức tạp.
Tôi không thể trả lời.
Đúng vậy, vì sao không phải Vân Dịch Phong chứ?
Hắn cái gì cũng có, vì sao, tôi lại không thể yêuthương hắn?
Cho nên mới nói, chuyện tình cảm, thật sự là so vớicháo vừng[1] còn hỗnđộn hơn.
Lúc này, ánh mắt tôi chuyển sang bên phải. Ánh mặttrời chiếu trên cửa kính xe trong suốt, dường như tạo thành một chiếc cầu vồngrực rỡ. Ánh sáng mờ ảo, mang theo vẻ thanh lịch càng thêm trong suốt.
“Vân Dịch Phong, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề”. Tôinói.
“Ừ?” Vân Dịch Phong lên tiếng.
“Ta muốn hỏi ngươi, nếu ta và Dịch Ca ngươi nhất địnhphải vứt bỏ một người, ngươi sẽ vứt bỏ ai?” Tôi hỏi.
Sau khi thanh âm rơi xuống, là quãng thời gian dàitrầm mặc.
Vân Dịch Phong trầm mặc. Bởi vì, tôi đã hỏi tới điểmmấu chốt.
Tôi nói ra đáp án: “Ngươi tuyệt đối sẽ vứt bỏ ta, bởivì, cảm tình của ta và ngươi, cũng không sâu sắc như là ngươi nghĩ.”
“Thật sự, cẩn thận ngẫm lại, thời gian chỉ có haichúng ta ở cùng một chỗ thật là rất ít.” Tôi nói, “Ta nghĩ, sở dĩ ta không lựachọn ngươi, nguyên nhân là bởi vì ngươi cũng không phải không có ta thì khôngthể được. Do cơ duyên xảo hợp, chúng ta ở bên nhau có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1919047/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.