"Cẩn thận một chút." Tôi nhanh chóng lấygiấy thấm canh gà đi.
Nhưng mà, chậm đã!
Vì sao vừa rồi vẻ mặt Đồng Diêu có chút không đúng,chẳng lẽ là...
Tôi đột nhiên ngẩng đầu, mắt chớp chớp nhá sáng mànhìn hắn, chất vấn nói: "Đồng Diêu, có phải ngươi có chuyện gì giấu takhông?"
Lúc này, chúng tôi dựa vào rất gần, chóp mũi kề chópmũi.
Chẳng lẽ là, Đồng Diêu đã sớm biết chuyện nhóc ăn màybị mù mắt mà thích tôi?
Bạn học Đồng Diêu nhìn tôi, trong đôi mắt đen nhánhkia hình như có mây giăng nhàn nhạt, chầm chậm tản ra.
Lúc này, mũi chúng tôi tiếp xúc với nhau, từ chóp mũitruyền đến một cơn ngứa nhẹ.
Trên tủ đầu giường đặt hoa bách hợp do những bằng hữucủa hắn phái người đưa tới.
Hương thơm thanh thoát trang nhã, phảng phất quanhquẩn trên mỗi tấc da thịt.
"Quả nhiên, vẫn là bị ngươi đoán trúng."Thật lâu sau, khóe miệng bên phải của Đồng Diêu lần thứ hai nhếch lên, sóngsánh ý cười: "Vừa rồi, bạn ta đưa tới cho ta một hộp bánh Mousse[1]... Đểở bên kia."
"Ta đi cắt ra giúp ngươi!" Hắn vừa dứt lời,tôi liền vội vàng mà phóng đi, đem phanh thây chiếc bánh ngọt đẹp đẽ kia.
Tiếp theo, cầm lấy dĩa, ngồi một bên, chậm rãi hưởngthụ mỹ vị.
Thật sự là quá yêu đám bạn bè lang sói của bạn họcĐồng Diêu.
Vừa ăn như thế, liền quên đi đề tài còn đang nói bannãy.
"Thế này gọi là cắt giúp ta sao?" Đồng Diêulười biếng hỏi.
"Ngươi không phải là không thích ăn đồ ngọt sao?Nè, nếm thử là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1918992/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.