Cho nên nói, khuôn mặt non nớt của tên ăn mày nhỏ, từngượng ngùng ửng đỏ, biến thành trắng bệch khủng bố, hiện tại lại trở thànhthẹn quá hóa giận mà đỏ bừng lên.
Cực kì đỏ.
Cực kì tức giận.
Hắn gầm lên: “Bà già, ta giết ngươi!”
Tôi Hàn Thực Sắc trước giờ luôn là nhân sĩ bỉ ổi,thượng đôi hạ đạp, nhìn đĩa mà gắp rau.
Tôi sở dĩ dám trêu chọc tên ăn mày nhỏ bởi tôi biếthắn muốn đấu lại tôi, vẫn còn kém một bậc.
Ý của tôi là, trước khi nói ra những lời này, tôi tấtnhiên đã nghĩ trước đường lùi cho bản thân.
Lúc tên ăn mày nhỏ hung thần ác sát, nghiến răngnghiến lợi bổ nhào về phía này, tôi chuyển thân một cái, dựa theo lộ tuyến đãđược lên kế hoạch, nhanh chóng không bị cản trở mà chạy ra ngoài, tiếp theo làđem cửa phòng bệnh đóng sập lại.
“Đông” một tiếng, cánh cửa bị một lực thật mạnh đụngvào, rung rung lên một hồi.
Có thể tưởng tượng, tên ăn mày nhỏ ở bên trong bây giờchẳng khác nào một tờ giấy viết bình thường theo cửa từ từ trượt xuống.
Đồng thời cũng hình dung được, tuổi trẻ khí thịnh nhưhắn sẽ từng ngụm từng ngụm cắn mất mấy miếng thị của tôi – đấy là nói nếu tôibị hắn bắt được.
Tôi không muốn bị bắt, cho nên xoay người bỏ chạy.
Giày cao bảy tấc, gót nhỏ mà nhọn, nhẹ nhàng gõ trênsàn hành lang bệnh viện tạo ra tiếng vang thanh thúy. Tuy nhiên, âm thanh đókéo dài không được bao lâu liền chuyển điệu. Bởi vì ngay tại cửa nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1918909/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.