Kỳ thật, tôi đối với chuyện này đã có chuẩn bị.
Tôi biết, Thịnh hồ ly sẽ không dễ dàng buông tha chotôi như vậy.
Hắn chính là loại người như vậy, những việc muốn làm,nhất định sẽ làm tới cùng.
Tuy rằng đã sớm dự đoán hắn sẽ hỏi vấn đề này, nhưngtrong lòng tôi, vẫn mâu thuẫn một chút.
Thịnh hồ ly im lặng nhìn tôi.
Thật sự là rất yên tĩnh, giống như dù ném một hòn đánhỏ vào, cũng sẽ không phát ra âm thanh gì.
Tôi đương nhiên không có ném hòn đá nhỏ, cái tôi némlà quần áo.
Không phải đã giao kèo rồi sao? Nếu như người thua cựtuyệt, vậy thì phải cởi quần áo.
Quần áo mà thôi, cũng không phải bảo ngươi tróc da.
Tôi hào sảng đem T-shirt cởi, ném lên người hắn.
Thịnh hồ ly mỉm cười đem T-shirt ném sang một bên.
Tôi kháng nghị: "Kịch truyền hình của người ta,những nam nhân trong lúc vô ý nhặt được giầy của nữ diễn viên chính đều ngửihai lần, ngươi làm sao lại có thể không nể mặt vậy?"
Thịnh hồ ly chậm rãi nói ra câu đả kích người khác:"Trời nóng, mồ hôi đều thấm hơn mười mấy giờ, một cỗ chua hôi ai muốn đingửi?"
Coi như hắn lợi hại.
Bác sĩ Hàn Thực Sắc mặc áo che ngực màu trắng tơ nụ vàbác sĩ Thịnh Du Kiệt có đôi chút nghiện sạch sẽ triển khai lần giao đấu thứhai.
Lần này, hắn ném trước, vận khí không tốt lắm, mộtviên 4 điểm, một viên 3 điểm, cộng lại là 7 điểm.
Trong lòng tôi cuồng tiếu, đem xúc xắc đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1918901/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.