Nói xong, hắn chậm như rùa đi ra ngoài, còn giúp chúngtôi đóng cửa phòng lại.
Đến lúc này, Thịnh hồ ly cùng tôi đã đồng thời hóa đá,hóa lửa, hóa nước, hóa khí rồi.
Thật lâu sau, tôi nhìn thẳng vào Thịnh hồ ly, hỏi mộtcâu: “Ta đoán vừa rồi là tiểu Lưu thả khí, ngươi nói đúng không?”
Thịnh hồ ly: "......"
Cuộc chiến vừa rồi, tôi bị hắn kẹp chân, hắn bị tôibắt gốc rễ hồ ly, hai người coi như ngang nhau.
Nhưng sự tình còn chưa xong.
Ngày hôm sau, Lão viện trưởng liền gọi tôi đến vănphòng.
Khi tôi đi vào, phát hiện ánh sáng phi thường ảm đạm,bức màn thật dày được kéo lại, ngẫu nhiên xuyên qua một chút ánh sáng, che giấuđi tất cả những hạt bụi nhỏ trong không khí.
Lão viện trưởng đang ngồi trước bàn làm việc, một tiasáng lóe ra từ trong đôi mắt, ông chỉ chỉ vào chỗ ngồi trước mặt, nói:"Đồng chí Hàn Thực Sắc, ngồi đi".
Tôi nơm nớp lo sợ ngồi xuống, bộ dáng rất giống Hángian đang ẩn núp trong nội bộ Đảng đã bị túm.
Xong đời rồi, Lão viện trưởng nghiêm túc như thế, hômnay sẽ không có quả ngon mà ăn rồi.
Quả nhiên, Lão viện trưởng nhìn từ trên xuống dưới, từtrái qua phải, rồi từ trước ra sau đánh giá tôi một phen, ánh mắt kia, rấtgiống chụp CT.
Cuối cùng, ông nghiêm túc nói: "Đồng chí Hàn ThựcSắc, thời gian ngươi công tác ở bệnh viện chúng ta cũng không ngắn".
Lòng tôi "Lộp bộp" một tiếng, thầm nghĩ xongrồi xong rồi, nhất định là muốn trừ tiền thưởng của tôi.
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1918877/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.