Đợi cho Ôn Phủ Mịch thả lỏng cảnh giác, tay ma của tôilại bắt đầu với tới chỗ đùi hắn, nói: "Tiểu nương tử, mau mở hai chân chođại gia ta đi."
Lông mi Ôn Phủ Mịch run rẩy, nhưng vẫn nhẫn nại, khôngnổi giận.
Xem ra đứa nhỏ này đã chậm rãi quen với bản chất thôtục của tôi rồi a, là mầm non tốt đây.
Ít nói chuyện phiếm, làm chính sự quan trọng hơn.
Ngón tay tôi chậm rãi vuốt ve trên đùi Ôn Phủ Mịch,nhẫn nại châm lửa trên người hắn.
Những đường vân huyền bí biểu lộ vận mệnh trên đầungón tay, cùng da thịt của hắn kề sát, dường như dung hợp cùng nhau rồi.
Môi tôi bắt đầu dọc theo bụng hắn hướng xuống dưới,tại vùng tam giác mẫn cảm của hắn tiến hành khiêu khích trêu chọc như gần nhưxa.
Đầu lưỡi khẽ cuốn, trở thành vũ khí chí mạng nhất,cách tấm vải cuối cùng, cùng Tiểu Phủ Mịch tiến hành giao lưu.
Cuối cùng, thân mình của Ôn Phủ Mịch cứng đờ, mà TiểuPhủ Mịch cũng tỉnh rồi, chậm rãi ngẩng đầu lên.
Tôi chau mày, nhìn Tiểu Phủ Mịch, bộ dạng nghiêm tranggiáo huấn: "Còn chưa cho ngươi lên sân khấu, lại cướp ống kính, tuổi cònnhỏ, tâm cơ đã nặng như thế, thật là chẳng đáng yêu. Mau hạ xuống, hạxuống!!"
Vừa nói, tôi vừa dùng tay đè đầu Tiểu Phủ Mịch xuống,ấn nó xuống dưới.
Không nghĩ tới, Tiểu Phủ Mịch này còn rất quật cường,cứ không hạ xuống, tôi cũng không tin chuyện kỳ lạ, tiếp tục mạnh mẽ ấn xuống.
Lúc này, Ôn Phủ Mịch đột nhiên mạnh mẽ mở to mắt,trong mắt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1918866/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.