“Kêkê của ngươi, nhu nhược mang thương tích
Xương thể bọt biển bị gãy, nghiêng qua ngãlại
Đêm dài đằng đẵng, ngưng tụ thành sương
Là ai đang ở trên giường nệm hiệuSimmon [1] lạnhlẽo mà tuyệt vọng.
Ống tiêm và kim châm, giường bệnh trắngtinh
Cả đời ngươi ở bệnh viện, bị nữ thượng vịchà đạp
Mộng ở phương xa hóa thành một làn hương
Hình dáng của ngươi phiêu tán trong gió.
Kê kê gãy rồi, hoàn toàn chết yểu, nụ cườicủa ngươi héo tàn
Hoa rơi kê kê gãy, tính phúc sẽ không trởlại
Gió bắc loạn, đêm chưa tàn, tương laingươi phải làm sao?
Đi rồi chỉ còn lại tôi và Sài Sài, ở tronggóc, cười điên loạn
Âm nhạc
Kê kê đã tàn tạ, không bao giờ có thể tươisáng nữa
Một đêm tình héo úa, khiến ngươi khôngcứng được nữa
Đừng tự sát, ngươi còn có hoa cúc chưa tàn
Có thể cùng mãnh nam lên giường, lay độngcả đêm
Ai công ai thụ, tiếng rên rỉ không ngừng
Ngươi mặc trang phục nữ vương đỏ tươi gợicảm
Ngươi nhẹ nhàng than vãn khi trời sắp sáng
Một đêm bị xỏ xuyên thật là ngắn ngủi
Kê kê gãy rồi, hoàn toàn chết yểu, nụ cườicủa ngươi héo tàn
Hoa rơi kê kê gãy, tính phúc sẽ không trởlại
Gió bắc loạn, đêm chưa tàn, tương laingươi phải làm sao?
Đi rồi chỉ còn lại tôi và Sài Sài, ở tronggóc, cười điên loạn
Kê kê gãy rồi, hoàn toàn chết yểu, nụ cườicủa ngươi héo tàn
Hoa rơi kê kê gãy, tính phúc sẽ không trởlại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1918864/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.