EDIT: NIỆM
NGUỒN: KHỞI PHONG DIỆP VŨst111
Mỗi người cầm lấy một cây súng bắn tỉa trong tay lại tiếp tục vác theo một cái ba lô lớn leo lên một chiếc xe tải quân sự đỗ ở cửa nhà kho, chia thành hai hàng ngồi xuống, Tần Khả Tuyên ngồi ở vị trí gần ngoài nhất, Cảnh Khúc Tề ngồi ở vị trí kế bên cô.
Sau khi xe tải chạy, Cảnh Khúc Tề liền lấy từ trong túi áo ra hai cây bút sơn một đen một lục đưa cho Tần Khả Tuyên, đưa mặt tới trước mặt cô, nói: “Nè, giúp tôi vẽ lên.”
Tần Khả Tuyên mặc kệ hắn, “Tự mình vẽ.”
“Ơ hay, đây không phải là không có gương à, tôi tự vẽ loạn nhất định sẽ vẽ lệch hết, như thế xấu biết bao ảnh hưởng biết bao đến hình tượng của tôi! Giúp chút đi mà!”
Tần Khả Tuyên bị hắn quấy rầy đến phiền, liền cầm lấy hai cây bút sơn vẽ lên trên mặt hắn, xuống tay vô cùng thô bạo, vẽ đến Cảnh Khúc Tề kêu đau quá, hai ba cái thì đã vẽ xong, Tần Khả Tuyên ném bút sơn trả lại cho Cảnh Khúc Tề tính nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng lại bị Cảnh Khúc Tề quấy rầy.
“Tần Khả Tuyên, để tôi giúp cô vẽ lên.”
“Không cần thiết.”
“Gì? Cô nhất định là không biết tác dụng của vẽ hoa văn lên mặt đúng không? Thật ra nó đóng vai trò ngụy trang quang học giống quân phục ngụy trang trên người của chúng ta, còn nữa chờ khi cô nằm trong đống cỏ mai phục thì biết thứ này vẫn còn tác dụng chống muỗi, quan trọng nhất chính là ngụy trang tia hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-sat-thu/1615947/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.