EDIT: NIỆM
NGUỒN: KHỞI PHONG DIỆP VŨst111
Tần Khả Tuyên vừa mới từ trong tiệm nội y đi ra, thì bị Ân Húc Đông kéo lấy đi nhanh về phía trước mười mấy mét, rời xa tiệm đó mới dừng lại, cậu ta cầm cái túi khó giải quyết lúng túng đưa cho Tần Khả Tuyên, đem mặt ngoảnh qua một bên.
Tần Khả Tuyên nhìn thấy gò má và cổ của cậu ta đỏ bừng một mảnh, giơ giơ cái túi trong tay, bình thản hỏi: “Còn muốn đi theo tôi tiếp không?”
Ân Húc Đông lập tức kinh ngạc, quay đầu lại thấp giọng kêu khổ: “Còn muốn tiếp tục?! Không được! Ông không bao giờ làm cái việc này nữa!”
“Vậy thì về nhà đi.”
“Ơ? Anh chưa nói với em, giờ anh ở trọ rồi hả?”
“Chưa.” Tần Khả Tuyên đột nhiên ra lệnh cho Ân Húc Đông, “Bây giờ cậu bắt đầu đi về phía trước, không được phép quay đầu lại.”
“Hả?”
Người càng bị yêu cầu không làm chuyện gì, thì càng sẽ có xúc động làm chuyện đó, vì thế Ân Húc Đông thoáng cái không khống chế được xúc động của mình bèn quay đầu ra sau nhìn, sau đó cơ thể trong nháy mắt cứng đờ, nhiều lần nhúc nhích môi, mới khó khăn mở miệng ra đối với người phụ nữ trong hai người nhỏ giọng kêu: “Cô…Lư”
Lư Uyển Nhiên kéo cánh tay của một người đàn ông đi tới, hiển nhiên cũng nhìn thấy được Tần Khả Tuyên và Ân Húc Đông, khi nhìn tới Tần Khả Tuyên, ngay lập tức nổi trận lôi đình, nhưng kiêng dè người bên cạnh, bèn mỉm cười chào hỏi với Ân Húc Đông: “Hi, Húc Đông.”
Tần Khả Tuyên hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-sat-thu/1615946/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.