Ta lại cúi xuống nhặt đá.
Tống Dụ nắm chặt cổ tay ta, ánh mắt kinh ngạc, khuôn mặt trở nên u ám.
"Con người ít nhất không nên, và không thể, làm những việc tổn hại đến người khác mà không có lợi cho mình."
Ta bĩu môi: "Ta ghen tị với họ có đôi có cặp, không được sao?"
Tống Dụ nhìn ta với ánh mắt nghiêm túc, hắn rút ra khăn tay từ thắt lưng, chăm chú lau tay ta.
"Nương nương cũng có mà, có bệ hạ."
Ta nhìn thẳng vào mắt Tống Dụ, từ tận đáy lòng nói: "Bệ hạ rất tốt, nhưng ta muốn có hai người, công tư phân minh."
Tống Dụ ngẩng đầu nhìn ta, giữ nguyên ánh mắt im lặng, sau đó dừng tay, nhét khăn tay vào tay ta.
"Ngươi còn muốn hai người, sao không nói là ba?"
17.
Tới đêm, lại phải đi ngủ.
Ta và Tống Dụ bắt đầu trận chiến kéo co.
"Ta đã dẫn ngươi đi chơi cả ngày, ta lên giường ngủ thì làm sao?"
"Ngươi tay chân không quy củ, cứ sờ soạng ta."
"Đều là huynh đệ cả, sờ một chút ôm một chút thì sao?"
Tống Dụ lạnh lùng nói: "Ai là huynh đệ với ngươi?"
Ta nhấc bát nước ở giữa giường, ngửa đầu uống cạn.
"Bản cung lấy nước thay rượu, bây giờ kết nghĩa với ngươi."
Tống Dụ mở to mắt: "Ngươi uống hết ranh giới của ta rồi."
Hắn thực sự là kẻ giỏi mưu kế, đóng kịch tình cảm thật tài tình.
Ta nhanh chóng trèo lên giường.
"Tống đại nhân, từ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-phi-tan-luoi-bieng-nhat-hau-cung/3631088/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.