Editor: Bắc Chỉ.
Đại khái không dự đoán được, một tiểu cô nương trông rất thẹn thùng như thế mà sẽ mặc cả, chủ tiệm ngây ra một lúc, mới nói: "Bốn trăm ít quá, chị thấy em là lần đầu đến tiệm nhà chị, coi như là kết bạn đi ha, nếu em thật sự muốn mua, năm trăm ba chị bán cho em."
Tô Y vẫn lắc đầu, "Mùa hè cũng qua rồi, mấy tiệm khác cũng đều giảm giá cả, chị cũng nên bớt một chút ít đi chứ."
Chủ tiệm gỡ váy xuống, vuốt làn váy cho cô xem, "Tiệm nhà chị sao có thể giống tiệm nhà khác được, người ta có thể giảm giá, là do họ nhập vào rẻ. Em xem chất liệu này đi, sờ vào mềm mại như này, lớp lót bên trong cũng rất dày, chất vải cũng tốt, sẽ không bị lộ, hơn nữa hàng của chị là hàng chuẩn Hàn Quốc nhập về, không phải hàng chợ Quảng Châu đâu, tiền nhập về đã hơn bốn trăm khối rồi, chị bán năm trăm đã là ưu ái em lắm rồi, tiểu mỹ nữ em đừng làm khó chị để chị lỗ vốn chứ?"
"Không lỗ đâu, chị bán cho em đi, hôm nào em mặc đến trường, sẽ thay chị quảng cáo."
Chủ tiệm lắc đầu cười: "Năm trăm, không thể bớt nữa."
"Em chỉ có bốn trăm khối, đắt qua không mua nổi." Tô Y đáng thương nói.
Chủ tiệm nhìn nhìn Tiêu Ngạn, cười nói: "Bạn trai em có tiền mà, cậu ấy cũng nguyện ý mua cho em, lễ vật quý chút mới có thể biểu hiện được tâm ý."
Tô Y nói: "Không phải bạn trai em, là anh em, anh ấy cũng nghèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-phao-hoi-nha/171195/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.