Editor: Bắc Chỉ.
*Bà ấy: Chỉ bà Tô.
*Bà: chỉ Khúc lão thái.
------
Ngủ một giấc đến bình minh, nhìn thời gian cũng chỉ mới 6 giờ.
Tô Y rửa mặt xong xuống lầu, Khúc lão thái đã ở trong bếp bận rộn, đám người Tô Uyển Đình hôm qua đi đường mệt nhọc, còn chưa dậy.
"Bà ngoại, sáng nay ăn gì vậy ạ?" Tô Y từ phía sau Khúc lão thái ló đầu ra.
Nồi cơm điện đã tỏa ra hương cháo, trên thớt có nhân thịt đã băm nhuyễn, tay chân lanh lẹ Khúc lão thái lăn cán bột bánh bao.
"Dậy rồi đấy à? Cũng không phải đi học, sao con không ngủ thêm chút nữa?"
Tô Y rửa sạch tay hỗ trợ, "Tối qua con đi ngủ sớm ạ."
Khúc lão thái nghiêng đầu nhìn kỹ cô, chỉ thấy sắc mặt cô như thường, không nhìn ra khác thường gì.
Con gái bà và cháu gái ngoại, nhìn đều nhu nhu nhược nhược, nhưng đứa sau còn mạnh mẽ hơn đứa trước.
Lúc Uyển Đình xảy ra chuyện, mới hai mươi tuổi đầu, còn chưa tốt nghiệp đại học, ngày nọ nó gọi điện thoại về nhà, nói đã tìm được việc làm thêm vào cuối tuần, về sau có thể trang trải chút ít cho gia đình, ngày thứ ba giáo viên trong trường gọi đến, ngữ khí trầm trọng thông báo với bà, Uyển Đình mất tích, vô cùng có khả năng bị người ta lừa bán.
Giờ Khúc lão thái nhớ lại, tim đập nhanh từng đợt, tay chân lạnh toát cả người, dường như trời sập xuống.
Đoạn thời gian đó dù là quá khứ của ai, đều phải cố gắng bước tiếp, ước chừng quá mức thống khổ, đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-phao-hoi-nha/171194/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.