“Tử Dương anh đang ở đâu?” 
Tô Hoài ngồi vào trong chiếc xe thể thao của mình, một tay cầm điện thoại một tay cầm lái liên lạc với Mạc Tử Dương. Vì anh vừa biết ra bí mật động trời. 
Mạc Tử Dương hắn đang ở quán bar uống rượu một mình, gần đây hắn không thể tập trung làm bất cứ việc gì cả. Trong đầu hắn duy nhất chỉ có ba chữ “Tiêu Ngữ Lam” cô chiếm toàn bộ tâm trí của hắn. 
Tô Hoài lập tức lái xe đến quán bar, chuyện này anh không nói sợ rằng chậm một giây sẽ muộn. 
Lúc anh tới Mạc Tử Dương đã ngà ngà say rồi, vẫn mặc veston của hai ngày trước lúc đó bọn anh còn gặp nhau, anh có việc nên về trước kết quả là bạn anh ở đây hai ngày rồi. Tô Hoài đi lại ngồi bên cạnh, hắn cũng không có phản ứng gì. 
“Anh định cứ uống hoài vậy hả, còn không về tắm rửa đi?” Tô Hoài lần đầu tiên nhìn thấy Mạc Tử Dương sa sút đến vậy. 
Hai mắt hắn thâm đen, râu ria mọc lởm chởm dưới cằm trông rất nhếch nhác. 
Tiêu Ngữ Lam thật sự hành chết bạn anh rồi. 
“Mạc Tử Dương đừng có uống nữa.” Tô Hoài đoạt lấy chai rượu trong tay hắn, ngăn cản. 
Hắn nhìn anh, xong cũng không nói gì mà cuối đầu châm thuốc hút. 
Tô Hoài thở dài, anh nói:“Anh có chấp nhận cuộc sống sau này không có con cái không?” 
Hắn ngậm điếu thuốc, liếc mắt nhìn Tô Hoài. 
“Nếu như cô ấy không sinh được con, anh có muốn ở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614207/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.