Alice hạ cửa kính, trước mặt cô là một người đàn ông siêu cấp đẹp trai. Anh mặc áo sơ mi mở hờ vài cúc, quần jean bạc màu trông rất phong trần và nam tính.
Nhưng giờ không phải là lúc để mê trai!
Alice dùng mỹ nhân kế, cô chấp hai tay trước mặt cất giọng ngọt ngào:"Xin lỗi vị tiên sinh này, tôi thật sự không cố ý đâm trúng anh đâu."
"Cô tỉnh hay là đang say, ổn chứ?" Tô Hoài hỏi thăm.
Alice cảm nhận được trái tim mình đập liên tục, tốc độ nhanh đến mức muốn nhảy ra ngoài rồi. Giọng của người đàn ông này ấm quá, cô tưởng tượng nếu sáng sớm mà hắn bên cạnh gọi cô thức dậy, chắc là sướng lắm...
"Này cô, cô say rồi phải không?"
Vì anh thấy cô hoá đá luôn rồi nên mới hỏi.
"A, không có không có..." Alice xua tay đính chính, cô hấp tấp nói:"Tại tôi đạp nhầm chân ga tôi tưởng đó là chân thắng, tôi tỉnh táo không có say đâu ạ."
"Vậy bây giờ cô tính sao?"
"Hay anh để lại phương thức liên lạc nha, ngày mai tôi sẽ tới bồi thường cho anh. Tại giờ bạn tôi say quá!" Alice chỉ chỉ qua Bannie đang nằm ngủ.
Tô Hoài nhìn thấy cô gái đang ngủ ngon lành ở ghế phụ, cô ta thật sự say lắm rồi.
"Có chuyện gì vậy?"
Mạc Tử Dương vốn là đi về rồi, nhưng mà thấy Tô Hoài bị tông xe nên hắn mới nán lại. Nhìn vào trong xe hắn thấy Alice, đối tác của Mạc Thị.
"A Mạc tiên sinh thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614189/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.