Mạc Tử Dương nhìn thấy xe của Bannie, nhưng không thấy cô đâu. Hắn biết ngay là có chuyện gì đó rồi nên liền gọi điện thoại cho người đi tìm tung tích của cô.
Trong lòng hắn nóng như lửa đốt…
Bannie tỉnh lại cô vẫn đang còn trên xe, xung quanh cô là đám đàn ông mặt mày bậm trợn. Phía trước còn có một người phụ nữ, bụng cô ấy đưa ra rất to, cổ đang mang thai.
Đầu óc cô mơ màng chưa tỉnh táo lắm vì thuốc mê, cô lắc đầu mấy cái.
“Tỉnh rồi sao, Bannie?”
Nghe thấy tiếng động, người phụ nữ mang thai quay mặt về phía cô, cổ tháo kính râm xuống để lộ ra gương mặt xinh đẹp, trẻ tuổi.
Quái lạ, người này cô đâu có quen biết gì?
“Cô không ngờ đúng không?” Cô ấy hỏi xong cười nhếch môi, sau đó gương mặt liền đanh lại nói tiếp:“Sống trên hạnh phúc của người khác cô thấy thế nào? Được Mạc Tử Dương nuông chiều như một bà hoàng, được người khác gọi là bà Mạc. Cô hẳn là rất sung sướng có phải không hả?”
Tiêu Ân đỏ hoe mắt nhìn cô, những chữ cuối cùng gần như là hét lên với cô.
Bannie ngờ nghệch, cô hỏi:“Cô là ai, chúng ta làm gì có quen biết đâu?”
“Cô mau quên thật đó, vậy cũng được… Tôi sẽ nhắc cho cô nhớ.” Tiêu Ân nắm cổ áo cô lôi tới, cô ấy trừng mắt hung dữ với cô gằng giọng:“Tao là Tiêu Ân, tao mới chính là bà Mạc là vị hôn thê của Mạc Tử Dương. Tất cả là tại mày, vì mày mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614133/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.