Mạc Tử Dương tỉnh rượu cũng là vào buổi trưa, bao tử của hắn đau nhói. Hắn đi vào toilet nôn một trận nên hồn!
Hắn tự nhìn mình trong gương, rồi tự cười chính mình. Từ lúc nào cuộc sống của hắn lại bị ảnh hưởng bởi một người phụ nữ.
Đã vậy…
Còn là một người phụ nữ vô lương tâm nữa chứ!
Hắn đi xuống lầu, tìm một chút nước nóng để uống. Vừa nhìn thấy hắn, quản gia đã lập tức chạy tới hầu hạ.
Trong khi chờ đợi hắn uống nước, bà mới nói:“Lúc này tiểu thư đưa cậu về.”
Mạc Tử Dương ngưng động tác uống nước, hắn còn tưởng hắn nằm mơ, thì ra là cô đã đến thật.
“Tiểu thư dặn cậu chủ tỉnh rượu thì gọi cho cô ấy.” Bà lại nói.
Mạc Tử Dương đặt ly nước xuống bàn, hắn chỉ “ừ” một tiếng rất lạnh nhạt.
Thím quản gia lại nói tiếp:“Lúc nảy cậu chủ say rượu đã xô ngã tiểu thư, lưng cô ấy bị bầm tím.”
“Cái gì?”
“Tôi đã kiểm tra rồi, cũng không nghiêm trọng nhưng chắc chắn bầm rồi.”
Mạc Tử Dương lên lầu lấy áo khoác, sau đó lái xe ra ngoài.
Hắn không hề biết chuyện hắn làm cô bị thương, cũng tại vì hắn say quá.
Mạc Tử Dương lái xe đến Cố gia, hắn ấn chuông cửa, rất gấp còn ấn rất nhiều lần.
Bannie là người ra mở cửa cho hắn, cô thấy hắn đến thông qua cửa sổ ở trên lầu.
“Bannie em bị thương hả, ở đâu cho anh xem?” Hắn muốn kéo áo cô thì bị cô đẩy ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614074/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.