Ngũ hoàng tử nhanh chóng chặn đường của hai vợ chồng nhà Minh Ngọc lại. Hắn niềm nở nhìn Ái Cơ làm Minh Ngọc không khỏi khó chịu. Giữa chốn đông người thế này, lại dám ngang nhiên liếc mắt đưa tình với vợ người ta.
- Ngũ huynh! Huynh chặn đường đệ là có ý gì?
- Sao lại nói là chặn đường? Ta chỉ hỏi thăm hai người chút thôi mà.
- Thê tử của đệ đâu cần huynh hỏi thăm?
- Thất hoàng túc, nếu nàng có việc gì thì cứ đến tìm ta. - Ngũ hoàng tử không thèm để ý đến Minh Ngọc, chỉ chăm chăm nói chuyện với nàng.
Hắn ngông cuồng để lại một câu như vậy rồi mới thoải mái rời đi. Minh Ngọc thật sự muốn tức điên lên rồi này. Cô nhíu mày định đuổi theo hắn thì bị Tinh Nhi kéo lại.
- Gì? Vậy là ý gì chứ?
- Tớ đưa cho hắn chiếc khăn tay của mình xem như cầu xin để hắn đến đây. - Tinh Nhi buồn bã kéo tay áo Minh Ngọc.
- Cậu nói gì? Sao lại tặng hắn khăn tay? Thế quà của tớ đâu?
- Nhờ vậy hắn mới tới đây mà. Bỏ đi, về nhà tớ nấu tokbokki cho được không?
- Vậy còn nghe được.
Hai người nhanh chóng hoà hãn chuyện này lại. Minh Ngọc nắm chặt lấy tay Tinh Nhi sợ nàng bị ai cướp mất.
- Về phủ nào.
- Ừm.
Thất hoàng tử cùng thê tử mình đi ra xe ngựa, tiệc tàn người tan. Chỉ vậy thôi. Hai người còn phải lo chuyện kinh doanh của mình nữa.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-nhung-lai-xuyen-thanh-hoang-tu-phan-dien/2879806/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.