🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mộ Dung Tiểu Thiên đem Bạch Vân gắt gao ôm vào trong ngực, lúc này tâm ngược lại biến thành bình tĩnh dị thường, không có chút cảm giác sợ hãi khi sắp chết.



"Thực xin lỗi, " Mộ Dung Tiểu Thiên ôm lấy Bạch Vân, trong ánh mắt xuất hiện tia áy náy, ông trời cũng thật biết cách đùa giỡn. Lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Vân, bảo hộ không được nàng, làm cho nàng chết, lần thứ hai gặp mặt, cũng gặp được kết quả giống nhau, kết cục như vậy làm cho Mộ Dung Tiểu Thiên không biết phải nói gì.



Bạch Vân mỉm cười nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên lộ ra thâm tình, không nói gì, đột nhiên ôn nhu hôn vào môi Mộ Dung Tiểu Thiên, đây là câu trả lời của nàng!



Nụ hôn này, hôn đến sông cạn đá mòn, nụ hôn này, hôn đến khi hai người cách mặt đất còn không đến năm mươi thước vẫn không chưa buông ra.



"Có lầm hay không a, cho dù là lợi dụng thời điểm, cũng không nên lợi dụng lúc này chứ, " một tia chớp màu trắng, từ không trung bay xéo xuống, cánh chim màu trắng hóa thành một đường cong xinh đẹp trượt xuống dưới, thân thể không mấy lớn của Tiểu Bạch chắn phía dưới Mộ Dung Tiểu Thiên với Bạch Vân, "Ầm" thật lớn, xung lực chấn xuống khiến bọn họ toàn thân đau ê ẩm. Hoàn hảo là, Tiểu Bạch chỉ là nương theo lực rơi xuống làm giảm bớt phần nào xung lực, mà không phải ngạnh kháng, nếu không va chạm mãnh liệt này có thể khiến song phương đều chết.



"Lão đại, mau giúp ta, chậm thêm chút

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-ten-trom/2312899/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.