4.
Mọi người đều đồn sai cả rồi.
Lưu Tam Cân đâu chỉ có một nhát giết chết heo, chàng ta còn giết cả người kia kìa.
Ta vừa lẻn được vào nhà của chàng thì liền thấy chàng ta lưu loát đem dao mổ lợn đặt lại trên bàn.
Nhìn người áo đen đang nằm trên mặt đất, ta chớp chớp mắt, trong đầu cực nhanh xuất hiện câu hỏi là làm thế nào để lịch sự rời khỏi hiện trường vụ án đây nhỉ.
Nhưng chưa kịp đợi ta suy nghĩ xong, một vật thể lạ đã bay đến đập trúng đầu, khiến ta hai mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh. Ta tuyệt đối không thể ngờ răng, ta thế mà có thể nằm ở trên giường của Lưu Tam Cân, mặc dù là đang bị trói. Lưu Tam Cân ngồi ở bên giường, đen mặt cọ dao mổ lợn.
Cảm giác như chỉ cần ta phát ra một tiếng thôi thì con dao kia có thể ngay tức khắc chặt đứt cổ của ta.
“Ai sai ngươi đến đây?”
Thanh âm của chàng hệt như con dao trong tay chàng ta vậy, đều mang theo sự lạnh lẽo.
Ta khẽ run rẩy, vội vàng phủi sạch quan hệ: “Là Ngưu Lang.”
Lưu Tam Cân lật mặt dao bên kia ra, tiếp tục mài dao trên đá, cứ mài mài. “Sai ngươi tới đây làm gì?”
Giọng nói kia giống như thể ngay lập tức dùng con dao trên tay kết liễu Ngưu Lang một đời bất phàm. Ta trước đó từng cứu nó một mạng, đây hẳn là lúc nó nên báo đáp ta rồi.
Ta nhìn con dao trong tay Lưu Tam Cân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-qua-phu/2741972/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.