19.
Ngưu Lang dạo gần đây có điểm là lạ.
Nó bắt đầu bỏ ăn, thường xuyên nhìn chằm chằm ngoài cửa.
Ta đem cỏ đút đến bên miệng của nó, nó vẫn cứ giữ cái bộ dạng có chết vẫn không ăn. Cho đến khi ta thấy Vương đại thẩm nắm cái đầu nhỏ của con bò bà vừa mới mua đi ngang qua, Ngưu Lang nhìn cũng không thèm chớp mắt.
“Quả nhiên, mấy người đều là loại giống nhau!”
Ta hung hắng ném đống cỏ lên mặt đất. Lưu Tam Cân có người phụ nữ khác coi như xong, đến cả con vật như Ngưu Lang cũng đi mê mẩn con bò cái khác rồi!
“Uổng công tao cả ngày hầu hạ mày ăn ngon uống sướng.”
Ta nghiến răng nghiến lợi, Ngưu Lang trừng mắt nhìn về phía ta.
Không thể hỏi được Lưu Tam Cân, nhưng Ngưu Lang thì có thể.
“Nói đi, chọn nó hay chọn tao.”
“Bò…ò…~”
Ngưu Lang phì một hơi về phía ta.
Quả nhiên vẫn là chọn ta.
Ta thoả mãn gật nhẹ đầu, vỗ vỗ đầu của nó: “Thật ngoan, không hổ là có giao tình huynh đệ với tao, mày đừng có mà giống tên cẩu nam nhân kia.”
Ngưu Lang vừa “Bò…ò…” một tiếng, ta liền cảm thấy lạnh sóng lưng.
“Cái gì cẩu nam nhân?” Lưu Tam Cân ở đằng sau lưng ta lên tiếng.
Ta nhìn qua con bò giờ lại im như thóc Ngưu Lang, sau đó mới quay đầu nhìn về phía Lưu Tam Câm.
Chàng mặc một bộ quần áo đen ôm sát thân, cơ thể làm cho người khác mơ màng ngay lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-qua-phu/2741964/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.