Cuộc đối thoại của Kỷ Tiếu Nhan cũng Nhạc Húc Phong rõ ràng không thực hoàn mỹ, nhưng Sâm Bân ở phía đối diễn đã cầm kính viễn vọng, sắc mặt âm trầm hơn nửa ngày, đàn em bên cạnh sợ tới mức câm như hến.
Mà Đỗ công tử chọn người đẹp đến chóng mặt, lúc nhìn thấy Kỷ Tiếu Nhan bị Nhạc Húc Phong nắm cổ áo lôi khỏi sân vận động, giận dỗi vô cùng, tùy tay loạn chỉ, cuộc tuyển chọn biến thành rối tinh rối mù.
Mặt khác cùng lúc, Trương Hiểu Ba đang ngắm mỹ nữ cũng bị lôi đi, tiểu Cường mật báo, Ngoại Tinh Nâan tự mình ra trận, đem y thô bạo lôi về, làm một chút ‘giáo huấn khó quên’.
=. =. =. =. =
“Gọi đội nông dân, gọi đội nông dân!” Trương Hiểu Ba cầm cái di động secondhand, đứng ở góc tường, thấp giọng gọi.
“Nghe rõ nghe rõ!” Kỷ Tiếu Nhan cũng cầm một cái di động ngoài gọi điện nhắn tin thì không có cái tác dụng gì khác còn tuyên bố là Motorola cổ điển trả lời.
“Nhan Tử! Mau tới cứu tôi đi! Ngoại Tinh Nhân cư nhiên đánh mông ông nội đây!” Trương Hiểu Ba gào khóc thảm thiết.
“Cậu không phải xưng là ‘Đấu thắng Phật’ sao?”
“Còn ‘Đấu thắng Phật’? Mông tôi sưng một khối lớn rồi, sắp thành Đại vương sừng vàng rồi!”
“Không phải chứ? Sừng của Đại vương sừng vàng là mọc ở trên mông sao? Hay là mông cậu vốn chính là đầu cậu?”
“…… Đừng nói vô nghĩa, anh em gặp nạn, mau tới hỗ trợ!”
“Nhưng tôi cũng rất phiền não a.”
“Cậu phiền não cái gì?”
Kỷ Tiếu Nhan do dự một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-bat-thit-kho-tau/7837/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.