🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Biên tập: Điềm +Lam Ying



Bởi vì Mộc Phàm có ý ngăn cản nên không ai biết ta vẫn còn sống. Quả nhiên ta vẫn bị đem đi chôn rồi, quan tài rộng mở lại thông khí, vô cùng friendly (thân thiện) với thi thể… Được rồi là ta nói giỡn thôi, ta hiện giờ đã hiểu rất rõ tâm tình của tụi cương thi, MN đổi thành người khác bị chôn vài chục năm ở chỗ này, thì đều là tóm được ai thì cắn tên đó, đụng phải ai thì quấy nhiễu người đó.



Bởi vì đang trong tình cảnh hết sức đáng sợ,  trước mắt tối tăm dày đặc, không khí xung quanh bị ta hít vào thở ra ngày cảnh mong manh, ta ngay cả sức lực để nhúc nhích ngón út cũng không có, chỉ có thể gắng hết sức duy trì tình táo, nhưng dần dần ngay cả bản thân đang trợn tròn mắt, hay đang nhắm mắt cũng không rõ, rõ ràng chỉ có một mình, bên tai lại nghe thấy tiếng ma sát nhỏ vụn, như là có thứ gì đó đang nằm bên cạnh, như là thứ gì đó đang cười trộm ta.



Mặc dù biết rằng Mộc Phàm sẽ không cứ để ta như thế này, nhưng ta vẫn bị trí tưởng tượng phong phú của bản thân dọa cho phát tè, không liên quan đến lý trí, ta hiện tại chỉ muốn lao ra khỏi đây túm lấy y phục của y mà rống lên “Lão tử có hóa thành dầu mỏ cũng sẽ không tha cho mi “.



Ta quả thực hận mình không phải là cái xẻng sắt, làm công cụ có thể đào đất, làm vũ khí có thể đập người.



Đồng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-anh-ve/3150402/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ta Là Một Ảnh vệ
Chương 57: Ảnh vệ bị mang đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.