Biên tập: Lam Ying
*****
Sau khi khinh bỉ chỉ số EQ (chỉ số cảm xúc) và phẩm vị của ta xong, Chiến Thanh rốt cục không thể mắng được gì nữa. Trong lúc đó ta vẫn luôn nghiêm túc lắng nghe, có thể không xen mồm thì tuyệt đối không xen mồm, thỉnh thoảng ừ một tiếng để biểu đạt sự đồng ý của ta.
Chiến Thanh: “Ngươi có tin không, cho dù kế tiếp chính là ngươi phải chết, ta cũng nhất định không phí nửa điểm mềm lòng quan tâm đến ngươi!”
Ta: “Ừm.”
“…… ”
Hắn thở hổn hển dừng lại, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, trong mắt lóe ra hàn quang, bỗng nhiên dùng thế trộm chuông nhanh như chớp quăng ta một cái tát, nổi giận đùng đùng quay đầu bước đi, cửa lớn đáng thương đập mạnh vào khung cửa, phát ra tiếng vang thật lớn, thiếu chút nữa có thể bỏ mình.
Hạnh Ngư vẫn luôn lui ở trong góc im lặng nghe chúng ta nói chuyện, lúc này lại chủ động đi ra, đưa cho ta một cái khăn gấm, há miệng, cúi đầu lí nhí như muỗi kêu nói: “Ngươi không sao chứ.”
Ta nhận lấy, cảm thấy có chút bất ngờ.
Phải biết một nén nhang trước y còn sợ ta vô cùng đấy, sao lúc này đột nhiên chỉ một giây đồng hồ liền biến thành nhân thê (*) rồi?
(*) nhân thê: chỉ người có tính cách giống như một người vợ, rất biết quan tâm chăm sóc người khác
Lúc này Hạnh Ngư ngẩng đầu, muốn nói lại thôi nhìn về phía ta, trên khuôn mặt chỉ lớn khoảng bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-anh-ve/3150309/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.