Edit: VânNhi
Thấy Dận Tựbước tới trước mặt của ta, ý cười trên mặt càng thêm rõ ràng, ánh mắt cũng rất ấmáp, ta lúc này mới giật mình phúc thân: “ Bối Lặc gia!”
Hắn đỡ lấyta, cười nói: “ Gia đã trở về!”
Ta mơ hồnghe thấy tiếng cười, lúc này ta mới phát hiện ra đi theo Dận Tự còn có Dận Đườngvà Dận Nga. Lúc này hai người bọn họ đang đứng ở phía sau lưng Dận Tự, vẻ mặttràn đầy ý cười.
Ta chợtnghe Dận Nga lớn tiếng cười nói: “ Bát ca bát tẩu này thật là…” Hắn gãi gãi đầu,nhìn nhìn Dận Đường, Dận Đường liền tiếp lời: “ Một ngày không gặp như cách bathu!”
Ta có chútxấu hổ nhìn Dận Tự, thấy ánh mắt của Dận Tự thay đổi, ta nghĩ hắn muốn giải vâycho ta. Không ngờ hắn ho nhẹ một tiếng: “ Cửu đệ, Thập đệ cẩn thận ngôn ngữ mộtchút, Bát tẩu của ngươi da mặt rất mỏng, không chịu nổi trêu chọc đâu!”
Ta khôngnghe nổi nữa, xoay người đi về phía phòng trong. Dận Đường lên tiếng cười nói:“ Tẩu tử đi thong thả, chúng ta không phải vì muốn trêu chọc tẩu mà đến, chúngta là vội đến đây tặng lễ cho tẩu mà thôi!” ta nghe vậy thì sửng sốt, lúc này DậnTự tiến lên ngăn ta lại và nói: “ Nàng theo chúng ta tới thư phòng đi, có chútchuyện muốn nói với nàng!”
Vào thưphòng, Dận Nga làm vẻ đao to búa lớn ngồi xuống, cầm chén trà lên uống rồi nói:“ Bát tẩu, tẩu sẽ không như vậy đem ta cùng với Cửu ca đuổi ra ngoài chứ?” Tatìm ghế tựa ngồi xuống, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-minh-tue/2315910/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.