Edit: VânNhi
Ta sửng sốt,lập tức bật cười: “ Nha đầu này, càng ngày càng lớn mật, những lời này cũng cóthể hồ đồ nói?”
Liễu Nhinhìn ta, biểu tình đột nhiên trở nên có chút kỳ quái, nàng bước nhanh đi tớitrước bàn trang điểm, mở ra một ngăn kéo nhỏ, lấy ra bên trong một món đồ, lạiquay bước tới gần bên ta.
Nàng cầmtrong tay một gói nhỏ màu trắng, đưa tới ở trong tay của ta, nói: “ Cách cách,người đã quên đây là cái gì sao?”
Ta thấy vẻmặt nàng nghiêm nghị, trong lòng lòng cũng có chút tò mò, liền đưa tay tiếp nhận.ta mở gói nhỏ màu trắng đó ra, bên trong thì ra là một cây phượng trâm. Chạmvào con phượng hoàng muốn giương cánh bay, một đầu bén nhọn lóe lên hàn quang.Cây trâm được làm thật là tinh xảo, lúc này tuy rằng vàng độ tinh khiết khôngcao, so với vàng thời hiện đại thì hơi cứng hơn một chút, nhưng đồ vật này lạicó thủ công rất tinh xảo.
Ta cầm phượngtrâm ở trong tay, ân ẩn lạnh, thân mình ta không khỏi run lên.
Liễu Nhi nứcnở nói: “ Lúc trước, cách cách nghe được đây là đồ vật mà Bát gia tự mình chọnđể vào bên trong sính lễ, nên yêu thích vô cùng. Lúc thành thân, người nhất địnhphải mang ở trên đầu. Kết quả…” nước mắt của nàng lập tức rơi xuống: “ kết quảBát gia căn bản là không có nhìn tới tâm ý của cách cách! Ngày ấy, Trắc phúc tấncố tình để hư thai, Bát gia tự nhiên liền không để ý tới người, xả vạt áo bỏcách cách mà đi!”
“ LiễuNhi!” Ta cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-minh-tue/2315850/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.