Edit: Vân Nhi
Năm Khang Hi thứ bốn mươi hai, nhất định là thời buổi rối ren. Ta mặc dù ởphía trong khuê phòng, nhưng cũng ít hoặc nhiều nghe được một ít tin tức. thídụ như là, tháng giêng hoàng đế sẽ đi nam tuần, hoặc là nam tuần không bao lâu,Sách Ngạch Đồ đã bị giam ở trong Tông Nhân Phủ… Mà trong phủ Bối Lặc gia, cũngdần dần trở nên có chút náo nhiệt.
Ta ngồi ở trên tháp trúc, bên người là nha hoàn Liễu Nhi và Phương Nhi, mỗibên một cái phe phẩy cây quạt, như vậy nhưng ta vẫn còn thấy nóng có chút khócó thể chịu được! nhìn khối băng đặt ở trên bàn, vừa rồi còn bay ra một chútlàn khí trắng, không bao lâu đã hóa thành nước hết rồi.
Cầm trong tay bản Kinh thi, thuận tay mở ra một tờ, ta khẽ liếc mắt nhìnqua một lát. Miệng tuy rằng luôn nói: “ Lòng yên tĩnh tự nhiên là mát!” nhưngmà nghe tiếng kêu to của cây ngô đồng bên ngoài, tâm của ta vẫn giống như làmột chậu lửa vậy, càng thêm lo lắng. Sách Ngạch Đồ rơi đài làm cho rất nhiềungười tinh thần sa sút, đồng thời cũng làm cho rất nhiều người bắt đầu rục rịchvọng động.
Nha hoàn đem nước ở trên bày đổ đi, thay khối băng mới. Ta lấy tay đưa qualấy mấy khối, ném vào trong cái đĩa đựng nho. Liễu nhi một bên vừa quạt, vừanói: “ phúc tấn, có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?”
“ Trời nóng như vậy, làm sao có thể ngủ được!” Ta oán giận. Nhìn xem trênngười vẫn như trước tầng tầng quần áo, ta liền khóc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-minh-tue/2315822/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.