Editor: Minh An
Beta: Cún
An Tưởng lo lắng nắm chặt tay, một lúc lâu sau cô mới đáp lại, “Được. Anh nói tin tốt trước đi.”
“Chỉ số thông minh của An Tử Mặc là 150.”
An Tưởng ngây ngốc nhìn Bùi Dĩ Chu, sau đó ngây ngốc hỏi, “Hả?”
Bùi Dĩ Chu kiên nhẫn giải thích: “Người có chỉ số thông minh trên 140 chính là thiên tài.”
Nửa ngày sau An Tưởng mới nghe ra tin tức này là gì, vô cùng bất ngờ nói: “Mặc, Mặc Mặc là thiên tài á?”
Không, không phải chứ?
Tuy rằng hệ thống từng nói cho cô biết, An Tử Mặc chính là thiên tài hiếm có, nhưng bây giờ cốt truyện đã sớm lệch ra khỏi quỹ đạo ban đầu, nam chủ không còn là nam chủ nữa. An Tưởng có đánh nát đầu mình cũng không nghĩ tới An Tử Mặc lại là thiên tài.
Cậu nhóc không thích nói chuyện, không thích thể hiện tình cảm, lười làm nũng, động tí lại giận.
Làm gì có chỗ nào giống thiên tài đâu?
“Thế tin xấu là gì?”
Bùi Dĩ Chu: “Thằng bé mắc bệnh tâm lý nghiêm trọng, bác sĩ nói là nó mắc chứng thiếu hụt tình cảm.”
An Tưởng không hiểu anh đang nói gì.
Bùi Dĩ Chu giải thích lần nữa: “Thằng bé không thể yêu người khác, cũng không thể đáp lại tình cảm người khác dành cho mình. Trong thế giới của nó không tồn tại sự cảm động cùng tin tưởng với bất kỳ điều gì, bất cứ ai. Cho nên nó mới đối xử với cô như vậy.”
Những lời này làm ánh mắt An Tưởng dần ảm đạm.
“Vì thế không phải thằng bé chỉ nhằm vào một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-me-than-dong/436442/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.