Chương trước
Chương sau
Đứng bên ngoài khu vườn linh dược, nhìn lấy cái chảo dầu khổng lồ này vẫn chưa rút đi mà tan chảy trước mặt, Trúc công tử sắc mặt vô cùng khó coi.
Thời gian từ nãy giờ, cũng đã trải qua vài phút rồi, cả người cả vật bị cái dầu mỡ này chiên lên, đã sớm cháy thành than đen.
" Thi triển võ kỹ uy lực như này, linh khí của hắn chắc chắn sẽ bị tổn hao nhiều." Tô Vũ nghiêm túc nói.
" Hắn có Bút Phán Quan của Viêm Phàm hồi trước, sử dụng nó dùng linh khí hấp thụ được để thi triển võ kỹ này. Vậy nên mới có thể kéo dài được như vậy." Trúc công tử trầm giọng:
" Hắn đang cố kéo dài thời gian cho Triệu Cơ hồi phục."
Triệu Cơ vốn là Luyện Đan Sư, vậy nên muốn đầu độc được nàng, là một chuyện vô cùng khó khăn. Phải vất vả lắm Trúc công tử mới có thể tìm ra độc tố giải quyết nàng trước, không nghĩ đến thực lực Cao Lãng đã sớm vượt xa hắn rồi.
Trúc công tử nghĩ mãi mà không rõ, chỉ mới vài ngày trước Cao Lãng đánh cao hơn hắn nhỉnh một chút thôi, là nhờ trang bị trên người mà thủ thắng, nhưng bây giờ thực lực Cao Lãng tiến bộ đến nỗi, mỗi khi Cao Lãng thi triển võ kỹ, hắn căn bản không dám lao vào đón đỡ.
Cái này tốc độ tăng trưởng, khiến cho Trúc công tử phải nghi ngờ trình độ thiên tài tu luyện của mình.
Dần dần, dầu sôi nóng hổi xung quanh đấy nhanh chóng co rút lại, nó cuộn trào một cách mạnh mẽ điên cuồng quay về vị trí trung tâm.
Dầu sôi rút đi, chỉ để lại những mảnh tro đen cháy tàn nằm vương vãi. Nhìn lấy xung quanh, không có một chút xíu sinh cơ nào.
Trước ngực Cao Lãng, Triệu Cơ gương mặt hoàn toàn rung động, nàng kinh ngạc nhìn lấy vẻ đẹp xung quanh.
Bao bọc quanh nàng và Cao Lãng là những làn khói đen vững chắc tạo thành một tấm màng mỏng, dầu sôi bên ngoài dù có cuộn trào như thế nào, cũng không thể chạm vào bên trong.
Theo chiều hướng vận chuyển của Cao Lãng, những mảng dầu sôi liên tục bị hút vào người hắn, đến khoảng cách nửa mét dầu sôi lại biến thành làn khói đen, sau đó bay vào bên trong cơ thể.
" Ngươi còn bao nhiêu linh khí?" Triệu Cơ hỏi.
So với việc Cao Lãng phát huy ra võ kỹ uy lực như thế này, nàng còn quan tâm đến chuyện này hơn.
" Không còn bao nhiêu." Cao Lãng nhẹ giọng đáp lại.
Gương mặt hắn hơi trắng bệch, hiển nhiên là do sử dụng linh khí tiêu hao quá sức.
Võ kỹ này tuy uy lực mạnh mẽ, nhưng linh khí tiêu hao cũng là vô cùng nhiều, liên tục chuyển hoá thuộc tính Bóng Tối thành dầu sôi. Bây giờ sau khi rút về, cũng chỉ đủ cho hắn đối phó với vài tên thực lực thấp kém.
" Không được, ta còn cần thêm vài phút nữa. Thời gian này người bên ngoài chắc chắn đã vào đảo, ngươi mau dùng ám hiệu gọi người tới giúp." Triệu Cơ nói gấp.
" Ám hiệu của ngươi ta vốn không có." Cao Lãng nói, ánh mắt cẩn thận quan sát đám người Tiên Dược Đảo bên ngoài.
Khu kiến trúc cũ bây giờ đã san thành một cái hố nhỏ, lấy vị trí Cao Lãng làm trung tâm, mặt đất hoá đen sì.
Đám người bên ngoài vì kiêng kỵ không biết chạm chân vào có bị làm sao không nên còn chưa tiến tới, nhưng Cao Lãng biết chuyện này sẽ không kéo dài được bao lâu.
" Bên trong người ta có cất giữ một cái, ngươi mau lấy ra, ta không cử động được nên không thể lấy được." Triệu Cơ nói.
" Ở chỗ nào, trong không gian giới chỉ sao?" Cao Lãng hỏi.
" Trong ngực ta, vì có sự chuẩn bị trước nên ta có đem một cái ra cất giữ bên ngoài." Triệu Cơ đáp lại.
" Cất trong không gian giới chỉ, ta không dùng được linh khí, ngươi lại không phải chủ nhân của nó, làm sao mở ra được?"
Cao Lãng có chút ngại ngùng, bàn tay nhanh chóng đưa vào bên trong. Khẽ cảm nhận chút hơi ấm trong bàn tay, hắn chạm được đến một cục pháo sáng to bằng nắm tay, liền đưa ra ngoài.
" Còn không tệ." Cao Lãng nhận xét.
" Mau báo hiệu đi."
Triệu Cơ gương mặt tối đen khẽ nói, bị người chạm vào trước mặt nhiều người như vậy, nàng dù có đeo khăn bịt mặt cũng không thể che giấu đi được vẻ bối rối.
Piuuu. . .
Bỏ qua lời nói của nàng, Cao Lãng khởi động pháo sáng, nó nhanh chóng rời khỏi tay hắn phóng lên không trung, tạo thành một tia sáng lớn màu đỏ chiếu rực rỡ bên trên.
Trúc công tử biến sắc, lập tức quát lớn:" Dùng trận pháp, bao vây bọn hắn lại."
Đám người Tiên Dược Đảo bên ngoài lập tức tản ra, bọn hắn phối hợp ăn ý với nhau kích hoạt trận pháp bên trong vườn linh dược, tạo thành một trận thế to lớn ngăn Cao Lãng và Triệu Cơ ở giữa.
" Có chút khó giải quyết." Cao Lãng lẩm bẩm.
Trận pháp này vừa được tạo ra, bọn hắn căn bản không thể nào bỏ chạy đi được.
" Cảnh giới Linh Đan Cảnh trở xuống tiếp tục duy trì trận pháp, từ Linh Đan Cảnh tam trọng trở lên thì theo ta đi vào bên trong." Trúc công tử ra lệnh.
Bút Phán Quan của Cao Lãng quá quỷ dị, hắn không dám để người thực lực yếu hơn tiến vào trở thành bình linh khí di động. Cảnh giới Linh Đan Cảnh tam trọng trở lên tuy vẫn có nguy cơ, nhưng bọn hắn đã đủ tự biết bảo vệ mình, lại thêm hắn vốn không có người thực lực cao hơn.
Trúc công tử trong lòng khẽ động, phía sau lưng hắn xuất hiện một tên Trận Pháp Sư lúc trước từng đưa hắn chạy khỏi Cao Lãng, tên này là người của Trận Pháp Tông, chỉ là con ngươi của hắn đã hoàn toàn chuyển thành lòng trắng đục, trên hai vành mắt nổi đầy tia máu đỏ.
" Tô Vũ lão sư, loại thuốc này tuy có thể triệt để khống chế tâm trí người khác, nhưng không thể loại bỏ vết sẹo trên mắt sao?" Trúc công tử hỏi.
" Thật không có cách, đây là tác dụng phụ của loại dược thuốc này, người sử dụng sẽ lập tức hoàn toàn trở thành con rối của người điều khiển, lưu giữ lại toàn bộ ký ức cùng thực lực khi trước đó, nhưng lại mất đi ý thức tự chủ, con mắt sẽ chuyển thành lòng trắng giống như người chết."
Tô Vũ lắc đầu nói.
" Đây vốn là loại dược thuốc đã bị thất truyền, ta cũng phải khó khăn lắm mới chế tạo ra được."
Mục đích ban đầu của bọn hắn, chính là cho Triệu Cơ sử dụng loại linh dược này, sau đó trước mặt mọi người đồng ý hôn sự với Trúc công tử, rồi giữ nàng lại ở Tiên Dược Đảo.
Có mối hôn sự của Triệu Cơ làm dây dẫn, bọn hắn đều có thể thâm nhập sâu hơn vào Triệu Gia và Linh Dược học viện, bắt đầu ăn mòn nó.
Tô Vũ trong lòng âm u, hắn bây giờ tại Linh Dược học viện sức ảnh hưởng có thể chỉ dưới đám lão sư lâu năm mà thôi. Thậm chí ngay cả đám người Luyện Đan Sư thất giai còn không có sức ảnh hưởng bằng hắn.
Tuy nhiên muốn hoàn toàn đào sâu Linh Dược học viện, cần có thêm người phía sau ủng hộ. Mà Triệu Cơ, chính là nhân tuyển tốt nhất.
Khống chế Triệu Cơ lại, điều khiển nàng phía sau toàn lực ủng hộ hắn, vuốt râu hùm dưới tầm mắt của Viện trưởng Linh Dược học viện.
Kế hoạch này tuy có chút điên cuồng, nhưng Tô Vũ lại càng thêm từng bước hoàn thiện lấy kế hoạch đó. Vì nếu thành công, tương lai chờ đợi hắn sẽ là cả toàn bộ Linh Dược học viện.
Những tưởng mọi kế hoạch sẽ là như theo ý muốn, thậm chí Tô Vũ qua vài trận quan sát lấy Cao Lãng, hắn còn đã làm ra tính toán thực lực cái tên này hiện tại.
Lực sát thương hắn tạo ra chỉ tầm Linh Đan Cảnh ngũ trọng cao hơn một tí, nguyên nhân khó giết là nhờ trang bị phòng thủ trên người hắn đánh mãi không chết.
Tuy nhiên phàm là điều gì cũng có ngoại lệ, trang bị trên người Cao Lãng muốn phát huy thì phải cần linh khí, mà hắn có lượng linh khí dồi dào như vậy là nhờ Bút Phán Quan hút lấy sinh mệnh kẻ địch.
Chỉ cần ngăn không cho Bút Phán Quan của Cao Lãng hút lấy sinh mệnh, không có linh khí bổ sung, Cao Lãng tuyệt không thể tiếp tục sử dụng trang bị trên người để thủ thắng.
Chỉ là Tô Vũ không nghĩ đến thực lực Cao Lãng thăng tiến quá khủng bố, tuy mọi thứ vẫn diễn ra theo kế hoạch, nhưng luôn khiến trong lòng hắn bao hàm lấy nỗi bất an.
Đòn đánh uy lực khủng khiếp vừa rồi Cao Lãng tạo ra, cho dù là Linh Đan Cảnh bát trọng hay cửu trọng, nếu dính vào cũng chắc chắn bị trọng thương.
Đám người sau khi lọc ra, chỉ còn khoảng hơn ba mươi người, tất cả đều là Linh Đan Cảnh tam trọng trở lên.
Trúc công tử quay về sau, đối với tên Trận Pháp Sư kia nói:" Ngươi sử dụng trận pháp, hỗ trợ cho bọn ta."
Tên Trận Pháp Sư kia không nói gì, hắn trên tay xuất hiện một trận bàn lớn nhanh chóng tiêu thất trong không khí, sau đó liên tục làm ra kết ấn, điều khiển trận pháp xung quanh mà đám người Tiên Dược Đảo vừa khởi động.
Tầm nhìn khu vực của Cao Lãng cũng dần biến thành mờ ảo, không thể nào từ bên ngoài nhìn rõ được bên trong.
Khi đám người Trúc công tử tiến vào bên trong, hình ảnh trước mắt ngay lập tức biến đổi. Vị trí bọn hắn đang đứng trước mặt, đã trở thành một toà đấu trường trên vách núi đá, liếc nhìn về phía sau lưng, đã biến trở thành một cái vực tràn đầy dung nham.
Sơ sẩy ngã xuống dưới, là sẽ bị dòng chảy dung nham nuốt mất.
Đối diện đám người bọn hắn, chính là Cao Lãng và Triệu Cơ vẫn còn đứng yên phía trước.
" Trận pháp quả là một điều kỳ diệu." Trúc công tử cảm thán.
" Chỉ có thể nói là nhờ Trận Pháp Tông ở đây xây dựng trận pháp vô cùng tốt, có thể khiến tên Trận Pháp Sư kia lợi dụng linh khí của hơn bốn trăm người, tạo thành một khu vực biệt lập giống như di chuyển sang không gian khác này." Tô Vũ cười nịnh.
Muốn phá giải trận pháp này ra, trừ khi là người bên ngoài linh khí tiêu hao hết, hoặc là người biết trận pháp tìm ra phá giải, nếu không đúng là không làm gì được.
Trúc công tử trong lòng còn cảm nhận, sau khi hắn đi vào bên trong, linh khí trên người còn đang dần hồi phục. Là nhờ vào trận pháp sử dụng linh khí đám người bên ngoài truyền vào cho bọn hắn, điều này có nghĩa, chỉ cần ở bên trong trận pháp này, bọn hắn không phải lo việc bị tiêu hao hết linh khí.
Duy chỉ đáng tiếc, là Cao Lãng và Triệu Cơ không được như vậy.
" Ngươi có thể bỏ ta ra tìm cách phá giải, tin tưởng bọn hắn không dám giết ta. Để ta lại chỉ thành gánh nặng." Triệu Cơ khẽ nói.
" Ngươi nói chuyện này cũng đã muộn rồi." Cao Lãng khẽ lắc đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.