Vốn còn định nói gì thêm, chỉ là Cao Lãng trong lòng có cảm ứng, cảnh giác liếc nhìn xung quanh. Hắn cảm nhận được, xung quanh khu kiến trúc này, đã bị bao vây lấy rất nhiều người. " Ta đã nói rồi, các ngươi không thể nào rời khỏi hòn đảo này được đâu?" Trúc công tử chậm rãi nói, gương mặt hưng phấn. Ầm. . . Trúc công tử vừa dứt lời, xung quanh khu kiến trúc, những bức tường lần lượt đổ nát, từng tên người Tiên Dược Đảo lần lượt xuất hiện, trang bị vũ khí lao lên tấn công Cao Lãng và Triệu Cơ. Vì không để cho bọn hắn phát hiện, đám người Tiên Dược Đảo này còn cách xa khu kiến trúc này hàng mấy nghìn mét, phải đến khi triệt để xác nhận Triệu Cơ và Cao Lãng tiến vào trong, bọn hắn mới từ từ tiếp cận. Đợi đến khi cảm ứng có đánh nhau, thì từ khoảng cách hơn nghìn mét lao lên hỗ trợ Trúc công tử. Cao Lãng dõi mắt nhìn phía sau, số lượng người quả thực là đông lắm, dõi mắt nhìn thấy xung quanh cũng chỉ toàn người là người. Đếm lướt sơ qua, cũng phải có hơn bảy, tám trăm người, mà đều là Linh Hải Cảnh thực lực trở lên. Cao Lãng bước chân lùi vài bước, cảnh giác tìm lấy chỗ phá vây. Chỉ là nhìn thấy Triệu Cơ vẫn bất động không có di chuyển, hắn bước chân vừa mới lùi lập tức tiến lên, quay lại vị trí cũ. " Ngươi tìm ra cách phá giải rồi sao?" Cao Lãng hỏi. " Không phải, ta không di chuyển được, vì ta trúng độc rồi." Triệu Cơ đáp lại. Cao Lãng bấy giờ mới giật mình, cẩn thận quan sát trên người Triệu Cơ phát hiện có một mũi kim nhỏ găm trên vai trái nàng. Đây chính là mũi kim ban nãy Trúc công tử ném ra, Triệu Cơ vì không nhìn thấy hướng đi của nó, nên bị trúng chiêu rồi. ' Con lạy hồn.' Cao Lãng bất lực kêu lên:" Ngươi bị trúng độc rồi mà còn thản nhiên nói chuyện thế sao?" Vậy mà ban nãy Triệu Cơ nói chuyện còn trung khí mười phần, khiến Cao Lãng còn không thể nhận ra nàng đang bị trúng độc tố, cứ nghĩ đã sớm tìm cách giải quyết vấn đề trước mắt. " Mũi kim chứa độc tố găm ngay trên vai trái ta, vị trí gần tim, vậy nên ta phải nghiêm túc ngăn chặn độc tố này. Ngươi cho ta nửa giờ thời gian." Triệu Cơ người không cử động, bình tĩnh nói. " Bên ngoài Tiên Dược Đảo đã sớm có đám người Trận Pháp Sư của Đại huynh ta lao vào, bọn hắn sẽ sớm tiến đến đây giải quyết đám người này, ngươi chỉ cần cố gắng kiên trì chút thời gian thôi." " Cố lên, tiểu ca ca." Triệu Cơ hạ giọng khích lệ. Cao Lãng cho Triệu Cơ một cái liếc mắt, ngươi cái này gương mặt đơ phối hợp cùng tính cách, quả thực không thích hợp nói giọng Tiểu muội muội. Đồng thời hắn còn cảm thấy hơi hoang mang, ngươi liên hợp với Đại huynh mình từ bao giờ vậy? " Hơn mười ngày trước ngươi còn dẫn ta đến gặp Nhị công tử đối phó Đại huynh của ngươi đâu?" Cao Lãng im lặng hỏi. Triệu Cơ cười nhẹ:" Chúng ta vốn là huynh muội, sao có thể đấu đá lẫn nhau làm lợi cho người ngoài, ta mục đích khi đó để khiến ngươi thêm tin tưởng vào ta thôi." " Huống chi hai bên tranh chấp vốn là bản thân ta và Tứ muội, đối phó Đại huynh chỉ là tình huống dự phòng trước. Nếu hắn không nhúng tay, ta chẳng việc gì phải đối nghịch với hắn cả." Cao Lãng liếc sang bên kia nhìn, đám người lao đến đã gần tiếp cận đến đây, trên tay hắn nắm chặt thanh trường kiếm, một kiếm rút ra. Bạt Kiếm Thuật. Ầm. . . Kiếm khí trải rộng như cầu vồng, tạo thành một làn sóng sáng lớn quét ngang toàn bộ đám người trước mặt. Đám người lao lên căn bản không phải đối thủ, chỉ một kiếm đã bị Cao Lãng cắt làm hai nửa, máu tươi xối xả văng ra. Kiếm khí chỉ cắt được một đoạn, uy lực nhanh chóng yếu dần, đến phía sau thì không thể gây tổn thương cho bọn hắn nữa, chỉ là bị thương nhẹ. Đám người đó mặt không đổi sắc, dẫm đạp lên thi thể người phía trước tiến lên, tiếp tục xông về phía hắn. Cao Lãng một tay ôm eo Triệu Cơ, đưa nàng dựa sát vào người mình, một tay cầm kiếm chém về phía trước, mở ra một con đường. Kiếm khí của hắn uy lực vô cùng, cắt bỏ toàn bộ đám người đang lao đến trước mặt, cưỡng ép tạo ra một khoảng trống. Lao qua đống thi thể, vì di chuyển quá nhanh, lại thêm Triệu Cơ tựa phía trước, nàng hầu như đứng cản lại đám máu tươi văng trong không khí cho Cao Lãng. Bị máu tươi bắn dính lên mặt cùng trang phục mình, lại thêm mùi máu bốc lên nồng nặc trong không khí, nàng lông mi hơi nhăn lại, gét bỏ nói ra: " Ngươi có thể đừng lấy ta làm bia chắn không?" " Ngươi bây giờ còn nói thêm câu nữa, ta có thể vứt ngươi luôn tại đây. Tin tưởng người Tiên Dược Đảo sẽ không giết ngươi mà chỉ nhốt ngươi lại." Cao Lãng lạnh giọng nói: " Ta nếu bị phân tâm sẽ không thể thoát ra được, ngươi nên chịu khó một chút đi." Triệu Cơ trong lòng cười lạnh, câu trước nàng còn có thể tin, nhưng câu sau của hắn thối không tả được. Ngươi đây rõ ràng là cố tình thì đúng hơn. Tuy nhiên Triệu Cơ vẫn rất phối hợp im miệng không nói thêm câu nào nữa, nàng sợ Cao Lãng thật ném nàng tại đây chạy lên giết Tô Vũ và Cơ Vương. Không có nàng, Cao Lãng sẽ không bị vướng tay triệt để giải phóng toàn bộ thực lực mình, nhưng Triệu Cơ khi đó thì gặp nguy hiểm rồi. Vụt. . . Ngay khi Cao Lãng tầm nhìn còn đang vướng bận bởi đám người Tiên Dược Đảo, Tô Vũ thừa cơ trộn lẫn vào bên trong đám người đó, từ phía sau lao ra tập kích Cao Lãng. Trên tay hắn xuất hiện một thanh trường đao có hình răng cưa ở sống đao, lưỡi đao cuồng bạo chém về phía Cao Lãng. Hổ Bào Trảm. Xung quanh lưỡi đao xuất hiện ngọn lửa lớn, hình thành một cái đầu hổ to lớn, nhe rộng cái răng nanh của mình ra, lao đến phía hắn. Không gian xung quanh cũng vì bị uy lực một đao này mà nhiệt độ tăng cao. Mắt thấy không thể tránh được, Cao Lãng trực tiếp kích hoạt kỹ năng của Hiền Giả Ti Hộ. Ầm. . . Cái đầu hổ trực tiếp va chạm với cơ thể Cao Lãng, bao trùm lấy toàn bộ phía sau của hắn, lửa nhỏ văng tung ra. Đồng thời ngay phía trước hắn, Trúc công tử thân hình xuất hiện, trường thương trên tay nhằm về phía đối diện Triệu Cơ, muốn gây rối cho hắn. Keng. Tiếng kim thiết va chạm vang lên, Cao Lãng hứng chịu một đòn hoàn toàn không bị sao hết, một kiếm đâm về phía trường thương, đầu của hai mũi vũ khí va chạm vào nhau, sau đó thì bị định trụ. Cao Lãng gương mặt lạnh lùng, hai con mắt cũng chuyển sang màu đỏ sáng lấp loé, cây Bút Phán Quan trên người hắn tự ý bay ra, điên cuồng hấp thu máu tươi trong không khí, khí tức trên người Cao Lãng càng ngày càng hùng hậu. Trúc công tử biến sắc, hắn vội vàng lùi bước chạy về phía sau, đồng thời hét lớn một tiếng: " Đi." Tô Vũ gương mặt không hiểu rõ, chần chừ vài giây, nhìn thấy Trúc công tử sắc mặt kinh hoàng, nghe lời hắn lùi về sau. Đám người Tiên Dược Đảo thấy chủ tử mình bỏ chạy, bọn hắn tuy không hiểu rõ, nhưng nhìn thấy Cao Lãng khí thế áp súc càng ngày càng lớn giống như sắp bật đại chiêu, liền nối đuôi nhau rời đi. Đúng lúc này, Cao Lãng phát động công kích. Rào. . . Rào. . . Xung quanh người hắn thuộc tính Bóng tối điên cuồng lao ra bên ngoài cắn nuốt xung quanh, từ những làn khói đen đó dần biến thành dầu mỡ nóng hổi cắn nuốt lấy những thứ mà nó đi qua. Nhiệt độ của căn phòng vốn đã nóng bức, nay lại trực tiếp bị tan chảy ra. Nhìn thấy những dầu mỡ chảy ra như thác điên cuồng lao đến bọn hắn, đám người Tiên Dược Đảo kinh sợ, điên cuồng bỏ trốn, tuy phần lớn đã ra bên ngoài, nhưng vẫn không thiếu người chậm chân bị cắn nuốt vào bên trong. Những dòng chảy dầu mỡ do Cao Lãng tạo ra, phải bảo trùm lấy toàn bộ khu kiến trúc này, mới dừng lại bước tiến. Nhìn từ bên ngoài vào, nơi này đã biến thành chảo dầu khổng lồ tan chảy lấy mọi thứ nó đi qua. Từng tiếng xèo xèo của dầu mỡ vang lên, kèm theo là tiếng hét thảm của đám người trong đấy, khiến khu vực này càng thêm kinh hoàng. " Đây là thứ gì?" Tô Vũ bên ngoài kinh ngạc hỏi. " Võ kỹ thứ chín của Địa Cung, Dầu Oa Địa." Trúc công tử kinh sợ nói. May mắn là hắn phản ứng kịp thời, nếu không thì cũng bị thứ này cắn nuốt mất. " Thứ võ kỹ này thi triển ra, sẽ giống như một cái chảo dầu, người bên trong sẽ bị dầu mỡ nó chiên lên như chiên thịt vậy." Trúc công tử giải thích. " Võ kỹ kinh khủng như thế này, chỉ có thành viên thân phận cao cấp của Địa Cung mới có, xem ra thân phận hắn tại Địa Cung không hề thấp chút nào." Trúc công tử lẩm bẩm. Ánh mắt hắn liếc ngang liếc dọc nhìn lấy hơn bốn trăm người còn sống sót xung quanh, trong lòng làm lấy do dự có nên sử dụng thuộc tính Ánh sáng của mình hay không. Nếu hắn sử dụng ra, e rằng phải giết sạch đám người này để bịt miệng mất. Dù sao thân phận người Thiên Cung và Địa Cung đều vốn là một bí mật. Cách xa khu chiến đấu, Vân Hi và A Lôi vẫn còn đang bình tĩnh quan sát từ xa, xung quanh bọn hắn có lấy một số vết tích nhỏ vừa xô xát, đám người Tiên Dược Đảo lại gần đây đều bị giết xong chôn dưới chỗ linh dược làm phân bón. " Chúng ta không tiến lên giúp đỡ sao?" A Lôi hỏi. " Lãng đệ vẫn còn lo được, chưa đến lúc chúng ta ra tay, mau liên lạc với Mao Sơn tại Địa Cung để hắn dẫn tiếp viện tới." Vân Hi bình tĩnh nói. Mọi việc diễn biến vẫn đúng như theo kế hoạch. " Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ phía sau, nhưng phía sau chim sẻ, còn có thợ săn." Vân Hi lẩm bẩm nói, ánh mắt lấp loé. A Lôi nhẹ gật đầu, nhanh chóng ngồi tại chỗ làm ra thao tác kỳ dị, đồng thời lôi ra lệnh bài Địa Cung của mình, truyền linh khí vào trong đó. Đây là phương pháp cứu viện của Địa Cung, sau khi phát động, lệnh bài sẽ bộc lộ ra vị trí để người Địa Cung xung quanh phát hiện ra được. Bên ngoài Tiên Dược Đảo, tại trên bờ hồ, Đầu Trâu và Mặt Ngựa sớm đứng yên chờ đợi tại đây, sau khi cảm ứng được, cơ thể dần lơ lửng lên không trung, bay về phía Tiên Dược Đảo. Trên tay Đầu Trâu, còn xách lấy cơ thể Mao Sơn. Vì Tiên Dược Đảo xung quanh bao bọc trận pháp, người bên ngoài rất khó để phát hiện ra hòn đảo trên hồ. Người Triệu Gia không biết vì sao có thể tiến được vào, nhưng người Địa Cung đúng là không biết cách tiến vào bên trong. Vì thế cần có người Địa Cung vào bên trong trước, sau đó phát tín hiệu định vị cho bọn hắn bên ngoài tìm ra hòn đảo. Mà nhiệm vụ này, được giao cho Vân Hi và A Lôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]