Đám người Cao Lãng lợi dụng thuộc tính Bóng tối của mình, âm thầm lướt bên trong màn đêm như cá gặp nước. Dù cho người Tiên Dược Đảo có phòng vệ cỡ nào, cũng không thể phát hiện ra bọn hắn. Đi theo hướng vị trí Triệu Cơ chỉ định, sau cùng bọn hắn dừng chân lại, chỗ mà Triệu Cơ và Tô Vũ bí mật hẹn gặp nhau tại một khu kiến trúc cũ của Tiên Dược Đảo. Chỗ này ít người qua lại hơn, xung quanh lại có vườn linh dược che lấp, bên trong bóng tối, rất khó để từ xa nhìn lấy khu kiến trúc này. Khoảng cách giữa đám người Cao Lãng và khu kiến trúc này, là hơn nghìn mét. Sau khi xác nhận xung quanh an toàn, Cao Lãng cẩn thận chậm rãi tiến vào trong, còn Vân Hi và A Lôi dậm chân tại chỗ, bí mật ẩn núp gần đấy canh chừng. Cao Lãng mới đi không lâu, Vân Hi đã cúi người xuống loay hoay hái linh dược dưới đất nhét vào không gian giới chỉ. " Ngươi đang làm gì?" A Lôi ngạc nhiên hỏi. " Còn đang làm gì nữa, tất nhiên là đi hái linh dược rồi." Vân Hi vui vẻ nói. " Ngươi nhìn đám linh dược dưới chân được trồng một cách dày đặc như trồng rau này xem!" Vân Hi cảm thán: " Đợi lát nữa bọn hắn đánh nhau, dù cho có hạ thấp cỡ nào, cũng sẽ phải ảnh hưởng đến đám linh dược xung quanh, thay vì để cho chúng nó bị hủy hoại, tốt nhất là đem chuyển nhượng cho ta thì tốt hơn." " Nếu đánh nhau thì cũng chỉ gây ảnh hưởng đến đám linh dược gần khu kiến trúc đấy chứ. Chỗ này cách khu kiến trúc đấy cả nghìn mét, chẳng nhẽ có thể lan tới đây sao?" A Lôi bất lực trả lời. " Người tính không bằng trời tính, ai có thể biết trước được điều gì?" Vân Hi lắc đầu nói: " A Lôi à, ngươi đã vào Địa Cung rồi, không cần phải thẳng tính như vậy. Làm người, là phải biết biến báo. Chậc chậc, linh dược niên hạn trăm năm này, bên ngoài làm gì có nhiều như thế này a. . . Lời to rồi." A Lôi thở ra một hơi, có phần bất lực với thái độ của Vân Hi, hắn ngồi xổm xuống, cẩn thận canh chừng xung quanh. Hắn khẽ để ý bên phải mình có một gốc linh dược nghìn năm, sau đó để ý thấy Vân Hi còn vui vẻ hái linh dược trăm năm bên kia. Theo bản năng A Lôi làm động tác hái linh dược, bí mật cất vào không gian giới chỉ, sau đó lại canh chừng xung quanh, con mắt liếc ngang liếc dọc, nhìn thấy gốc linh dược nghìn năm khác, mới hơi hơi sáng lên. Cao Lãng không một tiếng động tiến gần đến khu kiến trúc, cẩn thận để ý xung quanh, Triệu Cơ đã sớm xuất hiện từ lâu, một mình ngồi trong phòng. Cao Lãng ẩn núp thân hình vào bên trong bóng tối, hắn không tiến ra để lộ thân phận mình, mà tiếp tục quan sát diễn biến. Chỉ đến không lâu sau, thân hình của Tô Vũ xuất hiện. Hắn lợi dụng mùi hương của linh dược xung quanh che giấu mùi của mình, phải đến khi Tô Vũ đi vào khu kiến trúc, thoát khỏi vườn linh dược, để lộ thân ảnh của mình, Cao Lãng mới giật mình phát hiện ra hắn. Trong lòng Cao Lãng âm thầm cảnh giác, xem ra lát nữa tuyệt đối không thể để Tô Vũ có cơ hội bỏ chạy vào khu vườn linh dược, nếu không hắn có thể lợi dụng lợi thế đó mà bỏ trốn. " Triệu Cơ tiểu thư xem ra còn vội vàng hơn cả ta đâu?" Tô Vũ cười nói. " Bớt nhiều lời, tâm trạng ta không tốt, ngươi có thể nói ngắn gọn thôi." Triệu Cơ đáp lại. Xem ra chuyện nhi tử Tiên Dược Đảo chủ tiếp cận Triệu Cơ lúc ban ngày khiến nàng tâm trạng không được tốt, không muốn lá mặt lá trái với người khác nữa. Thực Triệu Cơ trong lòng đã sớm xác định, Tô Vũ đã là người chết, không cần đôi co nhiều lời với hắn. " Xem ra tâm tình tiểu thư vốn không được tốt, nhưng ngươi cần để ý nhiều như vậy, sớm muộn chúng ta cùng là người một nhà thôi." Tô Vũ cười nhẹ nói. " Vấn đề đêm nay gặp mặt không phải là chuyện nực cười này, ngươi tốt nhất nên chuyển vào đúng chủ đề của đêm nay." Triệu Cơ lạnh giọng nói. " Đây vốn không phải là chuyện cười, Triệu Cơ tiểu thư phải hiểu, vấn đề này, chúng ta là nghiêm túc, ngươi chỉ cần cho câu trả lời vừa ý cả hai bên thôi." Tô Vũ trầm giọng. Cao Lãng khẽ suy nghĩ, xem ra Tô Vũ là đang nói đến chuyện lúc sáng muốn Triệu Cơ đồng ý hôn sự với bọn hắn. Chỉ thấy Triệu Cơ khuôn mặt rét lạnh, tức giận chậm rãi kêu lên:" Xem ra cái ngươi bảo với ta cơ duyên là một trò hề. Ngươi cần phải suy xét kỹ chuyện này, chọc giận ta là một chuyện như thế nào." " Dù cho là Triệu Phi Yến luôn đối nghịch với ta, nhưng ta không động vào nàng, vì hai chúng ta là người nhà. Còn ngươi chỉ là người ngoài." Triệu Cơ lẩm bẩm, trực tiếp cắt đứt tưởng niệm Tô Vũ nói ban nãy. Đồng thời nghe những lời Tô Vũ nói ban nãy, Triệu Cơ có thể hoàn toàn xác định, Tô Vũ đã đầu quân cho Tiên Dược Đảo. Đồng thời Tiên Dược Đảo chủ có ý đồ làm khó nàng, nàng lần này vào đây, không khác nào trực tiếp nhảy vào hang hổ. " Chuyện ngươi với chúng ta là người một nhà không phải cần đến sự đồng ý của ngươi, vì chúng ta vốn không cần điều ấy." Tô Vũ nhún vai lắc đầu nói. Đột nhiên Triệu Cơ theo bản năng cảm giác có nguy hiểm, nàng cả người toát ra khí thế Linh Đan Cảnh nhất trọng, cả người mềm dẻo uốn lượn, cánh tay như rắn một chưởng đánh về phía sau, xung quanh cánh hoa bay lượn. Phía sau lưng Triệu Cơ, xuất hiện hai cây kim châm nhỏ, mỏng như cánh ve, xuyên thấu qua bàn tay của nàng. Vụt. . . Triệu Cơ nhanh chóng làm ra phản ứng, cánh tay cấp tốc đảo về sau, hai cây kim mới chạm vào bàn tay nàng nhanh chóng bị đẩy ra, bắn về phía Tô Vũ. Từ chỗ đầu hai cây kim, văng ra vài giọt máu tươi, khiến Triệu Cơ xung quanh càng thêm ma mị. Tô Vũ như đã sớm có phản ứng, xung quanh hắn nhiệt độ tăng cao, hai cây kim châm nhỏ bay về phía hắn cấp tốc hoá thành hai giọt chất lỏng văng xuống đất. Nhiệt khí bức người. Tô Vũ hai tay chắp sau lưng, một mặt mỉm cười nhìn nàng. Cao Lãng cảm thấy hai bên đã giao tranh, nhưng hắn vẫn chưa lao ra, kiên nhẫn tiếp tục chờ đợi. " Trúc công tử. Đường đường là nhi tử Tiên Dược Đảo chủ, ngươi lại ra tay đánh lén một nữ tử cảnh giới thấp hơn mình, thật khiến người ta khinh thường." Triệu Cơ chậm rãi nói. " Tại hạ ngưỡng mộ đại danh thiên tài của Cơ tiểu thư đã lâu, không nhịn được muốn ra tay lĩnh giáo một phen." Trúc công tử bình tĩnh đáp lại, thân hình xuất hiện phía sau lưng Triệu Cơ. Lời nói của hắn, cố tình chế nhạo Triệu Cơ, kích thích nàng. Triệu Cơ sau khi bị đánh lén, trong lòng liền dần bình tĩnh lại. " Trúc công tử, ngươi xác định rõ đối phó với ta, sẽ nhận lấy sự trả thù của Triệu Gia và Linh Dược học viện sao?" Triệu Cơ lạnh giọng hỏi. Trúc công tử thực lực chỉ mới Linh Đan Cảnh nhị trọng, Tiên Dược Đảo từ trước tới nay đối với Linh Dược học viện và Triệu Gia luôn luôn chủ động hạ dưới một bậc, nàng không tìm rõ lý do gì tên Trúc công tử này đi đối phó nàng. Hắn không sợ người phía sau nàng trả thù sao? Rõ ràng là nhi tử Tiên Dược Đảo chủ, hắn chẳng lẽ không nghĩ đến hành động của mình gây ảnh hưởng đến Tiên Dược Đảo. Mà điều Triệu Cơ còn lo lắng hơn, Trúc công tử tấn công nàng, Tiên Dược Đảo chủ có biết chuyện này? Nếu hắn không biết, như vậy chứng tỏ hành động của Trúc công tử chỉ là bộc phát, mọi chuyện còn có thể vãn hồi. Nhưng nếu là ngược lại, như vậy mọi chuyện sẽ trở nên càng đáng sợ hơn. " Triệu Cơ tiểu thư hiểu lầm." Trúc công tử cười nói:" Ngươi chỉ là thời gian dài hạn ở lại Tiên Dược Đảo mà thôi, sau đó thì đối với ta nảy sinh tình cảm, không muốn quay về Triệu Gia nữa." " Ngươi làm thế căn bản là vô ích, người Triệu Gia chắc chắn sẽ tới đây kiểm tra thực hư, thậm chí cả Gia gia ta cũng sẽ đích thân tới đây, ngươi nghĩ mình có thể lừa được bọn hắn sao?" Triệu Cơ cười lạnh. " Ta nghĩ chúng ta có thể lừa được." Tô Vũ trầm giọng:" Vì người khi đó nói không phải chúng ta, mà là đích thân Triệu Cơ tiểu thư." Triệu Cơ đột nhiên trầm mặc, sau đó mới hạ giọng kêu lên:" Các ngươi là muốn khống chế tư duy của ta, trở thành con rối cho các ngươi lợi dụng. Bằng cách sử dụng linh dược sao?" " Chuyện này ngươi có thể tự suy nghĩ, vì chúng ta hình như nói quá nhiều." Trúc công tử cảnh giác nói: " Ta biết ngươi là một tên ngũ phẩm Luyện Đan Sư, sẽ có rất nhiều cách phòng bị, nhưng tin tưởng ta, ngươi chắc chắn sẽ không thể phản kháng được." Triệu Cơ trong lòng trầm xuống, xem ra là bọn hắn từng thử nghiệm lấy phương pháp này trên người Luyện Đan Sư, sau khi thành công thì đến lượt nàng. Tuy nhiên điều Triệu Cơ suy nghĩ là, tên Luyện Đan Sư bị khống chế đó là ai? Dựa theo phương pháp bài trừ thì kẻ đó chắc chắn phải là Luyện Đan Sư ngũ phẩm trở lên. Mà số lượng người như vậy bên trong Linh Dược học viện phải gần trăm người. Nàng suy tính hồi lâu vẫn không thể nào biết được người đấy là ai. Thời gian gần đây Tô Vũ được Luyện Đan Sư ưu ái, giao tiếp vô cùng nhiều. Ai cũng có khả năng trở thành kẻ bị khống chế. Mà kẻ bị khống chế này xâm nhập vào trong đám người Luyện Đan Sư, rất có thể trở thành bom nổ chậm diễn biến theo kế hoạch của Tô Vũ. Loại bỏ suy nghĩ trong đầu, Triệu Cơ gương mặt nghiêm nghị lại, nàng bàn tay bị thương sau cuộc nói chuyện đã nhanh chóng lành lại vết thương, hai tay hội tụ linh khí, theo chuyển động của nàng nhảy múa giữa hai người. Xung quanh Triệu Cơ xuất hiện hàng trăm nghìn cánh hoa bay theo động tác tay của nàng, sau đó hội tụ thành một bông hoa sen lớn, lao về phía Tô Vũ. Nhìn thấy Triệu Cơ động, Tô Vũ cùng Triệu công tử ngay lập tức động theo. Tô Vũ quanh thân xuất hiện một ngọn lửa hung bạo như bão tố điên cuồng tàn phá về phía bông hoa sen, trong khi đó Trúc công tử phía sau lướt nhanh tới phía Triệu Cơ, tay trái ném ra ba mũi kim châm nhỏ, trên bàn tay phải giấu đi một mũi kim, sẽ xuất ra bất cứ lúc nào. Nhìn thấy tình cảnh xung quanh, Cao Lãng vốn ẩn núp trong bóng tối nhanh chóng lao ra, trên tay xuất hiện thanh trường kiếm của mình, một kiếm cách không chém ra. Chỉ là một kiếm lần này của Cao Lãng, vô cùng khác, tuy đứng ở khoảng cách xa, nhưng nhờ có kiếm khí, một kiếm này của hắn trực tiếp hoá thành một đường sóng màu trắng, quét về phía Trúc công tử.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]